Chương trước
Chương sau
 Sau khi nhìn nhau, Thái Đức Hải lên tiếng trước.  

 

Vương Lâm cũng vội gật đầu: “Đúng thế, chúng tôi nhòm ngó địa vị của nhà họ Cố nên mới dẫn người tới nhà họ Cố”.  

 

Đỗ Kim Kiêu nói: “Tứ trưởng lão, chúng tôi chỉ muốn thay thế nhà họ Cố chứ không làm chuyện gì vi phạm quy định mới cả, hồi nãy chúng tôi chỉ dọa nhà họ Cố chứ không định ra tay với người nhà họ Cố đâu”.  

 



Nhìn chủ của ba gia tộc luống cuống giải thích, sự lạnh lùng trong mắt Dương Thanh càng rõ rệt hơn.  

 

Sao anh lại không nhận ra ba người này đang giấu giếm chân tướng chứ.  

 



Anh không đáp lời ba người, chỉ đứng đó, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào họ.  

 

Từng giây trôi đi, anh vẫn không nói gì, khiến chủ của ba gia tộc đang quỳ cảm thấy rất áp lực.  

 

Cho dù bây giờ Dương Thanh đánh họ, chỉ cần không giết, họ cũng có thể chấp nhận.  

 

Nhưng Dương Thanh lại im lặng, khiến họ cảm nhận được áp lực nặng nề.  

 

Ba người cúi đầu, thậm chí không dám ngẩng lên nhìn Dương Thanh, người run lẩy bẩy.  

 

Sau khi im lặng ba phút, Dương Thanh hỏi lại: “Tôi cho các người cơ hội cuối cùng, nói cho tôi biết, ai đã bảo các người nhắm vào nhà họ Cố?”

Giọng điệu anh đã ôn hòa hơn rất nhiều, như đang hỏi một chuyện nhỏ không đáng kể.  

 

Nhưng câu hỏi này lại như lời phán quyết cuối cùng đối với chủ của ba gia tộc, nếu câu trả lời của họ khiến Dương Thanh không hài lòng, họ sẽ chết rất thê thảm.  

 

“Tứ trưởng lão, tôi sẽ nói cho cậu biết, nhưng cậu có thể cho tôi một con đường sống không?”  

 

Lúc này, Đỗ Kim Kiêu bỗng ngẩng đầu lên, hỏi.  

 

“Ầm!”  

 

Một tiếng động thanh thúy vang lên, trước ánh mắt hoảng sợ của mọi người, giữa lông mày Đỗ Kim Kiêu xuất hiện một lỗ máu.  

 

Đỗ Kim Kiêu mở trừng mắt, gục xuống đất, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.  

 

Thái Đức Hải và Vương Lâm đang quỳ cạnh lão ta đều mở to mắt, có vẻ không dám tin, người run bần bật.  

 

Đỗ Kim Kiêu vừa đối phó nhà họ Cố với họ đã chết rồi!  

 

Thậm chí họ còn không biết Đỗ Kim Kiêu đã chết thế nào.  

 

Chẳng lẽ là do Dương Thanh ư?  

 

Không riêng gì Vương Lâm và Thái Đức Hải, người nhà họ Cố cũng vô cùng kinh hãi, tuy Dương Thanh là tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu nhưng cũng không thể tùy ý giết người cơ mà?  

 

Đúng lúc này, Dương Thanh nói: “Các người có biết Thiên Tử Kiếm trong tay tôi có ý nghĩa gì không?”  

Nghe thấy anh nói thế, Thái Đức Hải và Vương Lâm bỗng nhớ ra điều gì đó, lập tức sợ hãi. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.