Chương trước
Chương sau
Ông ta nói rồi quay người nhìn về phía Tề Lương, bình tĩnh nói: “Đi với tôi!”  

 

Tề Lương vẫn đang chìm trong sự sợ hãi vì suýt bị Quỷ Thủ giết, nghe thấy Tề Thiên Hà nói thế, lão ta mới hoàn hồn, lập tức nhìn Quỷ Thủ với vẻ kiêng dè rồi đe dọa: “Quỷ Thủ, ông dám phản bội nhà họ Tề, một ngày nào đó, nhà họ Tề sẽ bắt ông trả giá đắt”.  

 



Lão ta nói rồi định quay người rời đi theo Tề Thiên Hà.  

 

Trong mắt Quỷ Thủ lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, lão ta híp mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tề Lương nhưng không đuổi theo.  



 

Khi Tề Thiên Hà xuất hiện, tuy ông ta đã cứu Tề Lương bằng tốc độ cực nhanh nhưng ông ta vẫn chưa thể hiện thực lực thật sự của mình.  

 

Nhưng lão ta có cảm giác, thực lực của Tề Thiên Hà rất khó lường, có lẽ năm đó ông ta cũng không tự hủy võ công, hoặc sau khi tự hủy võ công, ông ta đã nhận được kỳ ngộ mới, chẳng những võ đạo hồi phục mà còn tiến bộ thêm.  

 

Lúc này. Mạnh Thiên Lan cũng không ngăn Tề Thiên Hà đưa Tề Lương đi, mà đang chú ý tới đống đổ nát của Vương Sơn.  

 

“Ầm!”  

 

Đúng lúc này, mặt đất bỗng rung chuyển dữ dội.  

 

Khí thế khủng khiếp bùng nổ từ dưới đống đổ nát của Vương Sơn.  

 

“Rầm!”  

 

Sau một tiếng nổ, đất đá trên Vương Sơn bay thẳng lên trời, lập tức hóa thành bột.  

 

Cao thủ xung quanh cũng không chịu nổi khí thế này, đều bay ra xa.  

 

Những người có cảnh giới thấp thì hộc máu, bay xa, bị thương nặng.  

 

Tề Thiên Hà vừa dẫn Tề Lương đến nơi cách đó mười mấy mét lập tức biến sắc, bỗng vỗ vào ngực Tề Lương.  


 

“Mau đi đi!”  

 

Đồng thời, Tề Thiên Hà hét lớn với Tề Lương.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.