Chương trước
Chương sau
Lúc này, Ma Thần sắp há hốc mồm vì kinh ngạc, lão ta từng đứng trên đỉnh Thượng Giới giới Cổ Võ nhưng cũng chưa bao giờ nghe nói đến tia sét thứ mười.

 

Ngay cả thiên kiếp khi Siêu Phàm Cảnh đột phá Thiên Cảnh, Thiên Cảnh Tam Phẩm đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm, Thiên Cảnh Lục Phẩm đột phá Thiên Cảnh Thất Phẩm cũng chưa bao giờ xuất hiện tia sét thứ mười hết.

 

Ở Thượng Giới giới Cổ Võ, không phải không có cao thủ tu luyện bí pháp Tu Tiên, nhưng họ cũng không trải qua tia sét thứ mười.

 

Nhưng giờ Dương Thanh sắp vượt qua tia sét thứ mười, sao có thể chứ?

 



“Chẳng lẽ cậu ta sẽ vượt hai đợt thiên kiếp ư? Tức là thật ra tia sét thứ mười chính là tia sét đầu tiên của đợt thiên kiếp thứ hai à?”

 

Ma Thần lẩm bẩm rồi tự lắc đầu: “Không đúng! Khi vượt thiên kiếp, các tia sét sau sẽ mạnh hơn tia sét trước, rõ ràng uy lực của tia sét thứ mười này hơn xa tia sét thứ chín kia”.

 

“Cho dù đây là tia sét đầu tiên của đợt thiên kiếp thứ hai thì cũng không thể mạnh đến thế, điều đó có nghĩa là cậu ta đang vượt qua tia sét thứ mười”.

 



Ma Thần vừa kinh ngạc vừa lo lắng.

 

Cho dù sức mạnh huyết mạch của Dương Thanh rất mạnh, vẫn đang không ngừng chữa lành vết thương cho anh, cơ thể anh vẫn tan rã hoàn toàn, chỉ còn là bộ xương đầy vết nứt.

 

Tia sét thứ mười sắp giáng xuống, nhưng vết nứt trên xương Dương Thanh còn chưa liền lại, sao có thể chịu nổi tia sét thứ mười đây?

 

“Đoàng đoàng đoàng!”

 

Sấm sét như sắp xé toang bầu trời, điên cuồng gầm thét.

 

Giữa vô số ánh chớp, một tia sét màu bạc tỏa ra khí thế vô cùng đáng sợ đang dần hình thành, sức mạnh hủy diệt từ nó cũng ngày càng mạnh hơn.

 

Vô số tia sét hội tụ quanh tia sét màu bạc này, như đang truyền năng lượng của mình cho tia sét vua đó.

 

Tuy Ma Thần đã bố trí trận pháp che giấu quanh Dương Thanh, nhưng khi tia sét thứ mười này hình thành, trận pháp cũng tan vỡ.

 

Cùng lúc đó, thiên uy khủng khiếp lan khắp xung quanh.

 

Cả Trung Châu như bị thiên kiếp bao trùm.

 

Vô số cao thủ đều ngẩng đầu, kinh hãi nhìn tia sét màu bạc trên trời.

 

“Bầu trời... bầu trời sắp nứt ra à? Sao trên vùng trời của Vương Sơn lại xuất hiện tia sét đáng sợ như thế?”

 

“Đừng nói là có thần tiên sắp vượt thiên kiếp nhé?”

 

“Vớ vẩn! Trên thế giới này làm gì có thần tiên? Hơn nữa trong thế giới mới bây giờ, người mạnh nhất cũng chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, chẳng phải thần tiên mà ông nói chính là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong à?”

 

“Năm đó, tôi may mắn được chứng kiến cao thủ Kim Thành Lộ mạnh nhất Hạ Giới giới Cổ Võ đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ từ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nhưng thiên kiếp đó cũng không có uy thế lớn bằng thiên kiếp này”.

 

“Đúng thế, hồi đó tôi cũng thấy Kim Thành Lộ đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm từ xa, đúng là không đáng sợ thế này”.

 

...

 

Trong lúc nhất thời, cao thủ của các thế lực Trung Châu đều vô cùng kinh hãi.

 

Rất nhiều cao thủ từng chứng kiến Kim Thành Lộ - cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ đột phá đều cảm thấy thiên kiếp lần này có uy thế hơn hẳn.

 

“Thiên kiếp sắp giáng xuống rồi!”

 

Có người hô lên kinh hãi, vừa nói vừa run rẩy.

 

Không phải ông ta đang sợ hãi, mà do uy lực của thiên kiếp này quá lớn nên khiến người ta vô thức run rẩy.

 

Trước ánh mắt khiếp sợ của các cao thủ, tia sét màu bạc thứ mười hóa thành một cột sáng mang theo sức mạnh hủy diệt, bất ngờ giáng xuống.

 


Ngay cả lão ta còn chưa bao giờ thấy tia sét thứ mười, Dương Thanh sẽ chịu được ư?

 

“Đoàng đoàng đoàng!”

Ngay sau đó, tia sét thứ mười đã giáng xuống. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.