Chương trước
Chương sau
Nghe thấy Thượng Vân Phong nói thế, đám đông vẫn đang khiếp sợ mới hoàn hồn, ai cũng mở to mắt.

 

Họ từng nghe nói trong người Dương Thanh có linh hồn Ma Thần, có lẽ trước đó họ chỉ đang nghi ngờ, không ngờ đúng là thế thật.

 

Đến giờ họ mới hiểu, câu Dương Thanh vừa nói có ý nghĩa gì.

 



Linh hồn Ma Thần từng mượn cơ thể Dương Thanh để tuyên bố, cao thủ giới Cổ Võ cứ việc ra tay với Dương Thanh, nhưng cao thủ trên Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong không được phép nhúng tay vào, bằng không lão ta sẽ không bỏ qua cho đối phương.

 

Dư Thuật vốn là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, hồi nãy còn định giết Dương Thanh nữa.

 

Vào lúc này, Dư Thuật đã bị Ma Thần búng ra xa bằng một ngón tay của Dương Thanh, trông vô cùng thê thảm, cánh tay vừa cầm kiếm cũng nổ tung.



 

Sau này, Dư Thuật không thể cầm kiếm bằng tay phải nữa.

 

Đó là tổn thất cực lớn với bất cứ cao thủ nào.

 

Không những thế, có rất nhiều máu chảy ra từ miệng và mũi Dư Thuật, còn sống hay không cũng là vấn đề.

 

Dương Thanh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thượng Vân Phong bằng đôi mắt đỏ ngầu, hừ lạnh: “Sâu kiến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong mà cũng định ra tay với đồ đệ ta à?”

 

Sát khí khủng khiến bao phủ lấy Thượng Vân Phong.

 

Thượng Vân Phong lập tức biến sắc, với tư cách là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, thậm chí đã bước một bước vào cánh cửa Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ, có thể nói lão ta là một trong những cao thủ đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ.

 

Bây giờ, linh hồn Ma Thần chỉ mượn cơ thể Dương Thanh nhưng đã khiến lão ta cảm nhận được áp lực không thể ngăn cản.

 

“Tiền bối Ma Thần, tiền bối hiểu lầm rồi, tôi không định giết đồ đệ của tiền bối, hôm nay tôi tới đây để nhờ vả cậu ta”.

 

Thượng Vân Phong vội giải thích.

 

Nhưng áp lực của Ma Thần với lão ta cũng không giảm, mà còn mạnh hơn.

 

“Quỳ xuống!”

 

Dương Thanh bỗng quát lớn, nhưng rõ ràng đó là giọng Ma Thần.

 

Cùng lúc đó, ma uy trên người Dương Thanh cũng nồng đậm hơn.

 

Uy thế của thiên kiếp trên trời cũng ngày càng mạnh.

 

Sắc mặt Thượng Vân Phong khó coi tới cực điểm, lão ta là thủ lĩnh Hắc Sát - tổ chức sát thủ số một Hạ Giới giới Cổ Võ, đồng thời cũng là cao thủ đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, đã bao giờ quỳ trước người khác đâu?

 

Thượng Vân Phong cố chống lại áp lực từ Ma Thần, trầm giọng nói: “Tiền bối Ma Thần, có thể bỏ qua cho tôi không?”

 

Thượng Vân Phong có thực lực đến cấp bậc này, sao có thể là người mềm yếu chứ?

 

Cho dù đang đối mặt với Ma Thần trong truyền thuyết, lão ta cũng không dễ dàng quỳ.

 

Ngay sau đó, anh bỗng khoát tay, Thiên Tử Kiếm bỗng phóng ra ánh sáng màu vàng hủy diệt, lao thẳng lên trời.

 

“Ầm ầm!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.