Chương trước
Chương sau
Thượng Vân Phong khẽ gật đầu, nói với vẻ hài lòng: “Thiên phú của con cũng không yếu, chỉ cần con giữ vững đạo tâm, một ngày nào đó, con sẽ vượt xa sư phụ!”

 

Với tư cách là thiên tài số một Hạ Giới giới Cổ Võ, đương nhiên thiên phú của Mộ Dung Yên Nhi cũng không yếu, có thể đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ khi vừa tròn 30 tuổi, khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, được mấy người như thế đây?

Mộ Dung Yên Nhi vội gật đầu, trong mắt tràn ngập vẻ kiên định, khi nhìn Dương Thanh đang giao chiến với đại sư huynh của mình, nét mặt cô ta đã bình tĩnh hơn rất nhiều.  

 

“Dư Thuật sắp thua!”  

 



Đúng lúc này, Thượng Vân Phong chợt nói.  

 

Mộ Dung Yên Nhi giật mình, đại sư huynh của cô ta sắp thua à?  

 

Trong chiến trường, trên người Dương Thanh tràn ngập khí thế vô cùng đáng sợ, tuy người anh đầm đìa máu, nhưng ánh mắt anh hết sức kiên định, dù biết không đánh lại, anh vẫn không sợ hãi.  



 

Thấy Dương Thanh vẫn giữ ý chí chiến đấu mãnh liệt, Mộ Dung Yên Nhi thầm gật đầu, cô ta biết Dương Thanh chính là người có đạo tâm kiên định mà Thượng Vân Phong nói, không sợ hãi chuyện gì.  

 

Mộ Dung Yên Nhi không nhịn được mà hỏi: “Cậu ta sắp đột phá ạ?”  

 

Thượng Vân Phong gật đầu: “Trước đó ta chỉ nghi ngờ, nhưng giờ ta có thể khẳng định, chắc chắn công pháp của cậu ta là bí thuật Tu Tiên! Bằng không, khi cậu ta đột phá, không thể thu hút nhiều linh khí như thế, ta đã cảm nhận được khí thế của thiên kiếp rồi!”  

 

Mộ Dung Yên Nhi càng thêm kinh hãi, chỉ khi đột phá Thiên Cảnh mới phải đối mặt với thiên kiếp, giờ Dương Thanh chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ, nhưng lại có thể dẫn thiên kiếp tới khi đột phá Thiên Cảnh Nhất Phẩm hậu kỳ ư?  

 

Quả nhiên, khí thế của Dương Thanh bỗng tăng vọt, mây đen dày đặc trên bầu trời, như sắp chôn vùi cả thành phố này.  

 

Từng tia sét chói mắt xẹt qua bầu trời, như muốn xé toang vùng trời này.  

 

Khí thế của thiên kiếp cũng ngày càng mạnh hơn.  

 

“Sao tôi lại cảm nhận được khí thế của thiên kiếp?”  

 

“Chẳng lẽ có ai sắp đột phá Thiên Cảnh ở đây à?”  

 

“Chắc chắn đây không phải thiên kiếp bình thường, bằng không sẽ không có uy lực đáng sợ như thế”.  

 

“Tôi đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong mà vẫn cảm nhận được áp lực khiến người ta run rẩy, nếu đây là thiên kiếp khi cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đột phá Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, sao có thể mạnh như thế? Có lẽ người vượt thiên kiếp còn không chịu nổi tia sét đầu tiên”.  

 

“Nhưng nếu đây không phải thiên kiếp khi Siêu Phàm Cảnh đột phá Thiên Cảnh thì sẽ là kiếp gì?”  

 

...  

 

Các cao thủ ngẩng đầu nhìn sấm sét rền vang trên bầu trời, ai cũng có vẻ kinh hãi.  

 

Vào lúc này, huyết mạch trong người Dương Thanh hoàn toàn sôi trào, khí thế vô cùng khủng khiếp chậm rãi thức tỉnh, như Ma Thần đến từ thời viễn cổ.  

 

Khí thế sắp đột phá không ngừng tràn ra từ người anh, như đang khiêu khích sấm sét trên bầu trời.  

 

Dư Thuật - cao thủ mặc đồ đen cũng kinh hãi, ông ta không nhịn được mà ngẩng đầu nhìn trời, đó là thiên kiếp thật ư?  

 

Nhưng thiên kiếp đó sẽ do cao thủ nào dẫn tới chứ?  

 

Trong thế giới mới bây giờ, chỉ khi cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đột phá Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ thì mới có thể dẫn thiên kiếp tới.  

 

Rõ ràng khí thế của thiên kiếp này không giống thiên kiếp do cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong dẫn tới, chẳng lẽ là do cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong ư?  

 

Chẳng lẽ... là anh à?  

 

Nhưng... sao có thể chứ?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.