Chương trước
Chương sau
Điều khiến mọi người kinh hãi hơn nữa chính là Mã Siêu lại nghe lệnh Dương Thanh.  

 

Nghe đồn một mình Dương Thanh đã giết hết mười lăm cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ, trong đó có năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.  

 

Từ khi nào thế tục có yêu nghiệt như Dương Thanh và Mã Siêu vậy?  

 



“Bố!”  

 

Trần Dương hét lớn, xông tới bên Trần Hải Châu.  

 



Hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong bảo vệ Trần Hải Châu cũng chắn trước Trần Hải Châu và Trần Dương một cách trung thành, nhìn chằm chằm vào Mã Siêu.  

 

Mặt Trần Hải Châu tái nhợt, ông ta run rẩy đứng dậy nhờ sự hỗ trợ của Trần Dương, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ ngầu, cắn răng: “Cậu định không cho chúng tôi đường sống thật à?”  

 

Dương Thanh lạnh lùng nhìn ông ta: “Theo quy định mới, tôi đã nhẹ tay rồi, tôi chỉ xóa bỏ võ công của các người, bắt các người ở yên tại Hạ Giới giới Cổ Võ, chẳng lẽ đó không phải đường sống à?”  

 

“Đường sống?”  

 

Trần Hải Châu cười khẩy: “Đối với người luyện võ, nhất là cao thủ của thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, một khi mất hết tu vi, chúng tôi còn đường sống à?”  

 

“Dương Thanh, tôi biết tôi đã đắc tội với cậu nên cậu chỉ muốn giết tôi, nhưng cậu đừng quá đáng, Trần Hải Châu tôi không phải tên vô dụng trói gà không chặt”.  

 

“Chúng tôi có thể rời khỏi thế tục, nhưng tôi có một yêu cầu, đó là cho chúng tôi giữ lại tu vi”.  

 

Thấy vẻ mặt kiên nghị của Trần Hải Châu, Dương Thanh bỗng có ảo giác đối phương có cách để đối phó với mình thật.  

 

Dương Thanh không hiểu, Trần Hải Châu sẽ dựa vào đâu chứ?

Dựa vào hai hộ vệ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong kia à?  

 

Nhưng cách đây không lâu, một mình anh vừa giết mười lăm cao thủ của năm thế gia, trong đó có năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.  

 

Bên cạnh Trần Hải Châu chỉ có hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, ông ta định dựa vào đâu thế?  

 

Dương Thanh hơi híp mắt, nhìn chằm chằm vào Trần Hải Châu: “Ông vẫn chưa nhận ra lỗi lầm của mình nhỉ! Nếu ông đã muốn chết, tôi sẽ giúp ông!”  

 

Lúc này Trương Kế cũng bước ra, tức giận nhìn Trần Hải Châu: “Theo quy định mới, người luyện võ không chịu nhận hình phạt sẽ bị tử hình! Ông có cơ hội cuối cùng, chịu phạt hoặc chết!”  

 

Trần Hải Châu chỉ đáp bằng hai chữ: “Đừng mơ!”  

 

Ngay sau khi dứt lời, ông ta cũng lao tới chỗ Trương Kế.  

 

Cùng lúc đó, hai hộ vệ kia nhìn nhau rồi uống một viên đan dược.  

 

Thì ra đây mới là chỗ dựa của Trần Hải Châu.  

 

Ông ta biết mình không phải đối thủ của Dương Thanh và Mã Siêu nên đã lao về phía Trương Kế chỉ mới đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trước.  

Mã Siêu cũng cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ hai hộ vệ kia, bèn nhích chân, chắn trước Dương Thanh. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.