Chương trước
Chương sau
“Phải biết rằng bây giờ, thế gia Cổ Võ có thể phát triển nhanh chóng ở thế tục cũng vì có tài nguyên tu luyện từ Hạ Giới giới Cổ Võ, trong đó đan dược chiếm vai trò quan trọng”.

 

Nói đến đây, Trần Hải Châu nhắm mắt lại.

 

Các dòng chính nhà họ Trần bên cạnh ông ta đều có vẻ kinh hãi, họ vốn không nghĩ nhiều thế, giờ nghe Trần Hải Châu nói xong, đúng là hoàn toàn có khả năng như vậy.



 

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, chỉ các tán tu mạnh nhất mới được thế gia Cổ Võ lớn coi trọng, về phần tán tu thực lực thấp, chẳng những không được coi trọng mà còn bị các thế gia Cổ Võ chèn ép.

 

Có thể nói, ở Hạ Giới giới Cổ Võ, quan hệ giữa thế gia Cổ Võ và tán tu rất tệ.



 

Hồi trước Hạ Giới giới Cổ Võ chỉ lớn chừng đó, tán tu bắt buộc phải chịu sự kìm hãm của thế gia Cổ Võ, giờ thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ đã hoàn toàn hòa làm một, sự chèn ép của thế gia Cổ Võ với tán tu cũng vô tác dụng theo.

 

Trong tình huống này, một khi hội trưởng lão có thể luyện chế số lượng lớn đan dược phẩm chất cao với giá cả phải chăng, họ sẽ dễ dàng thu hút được một nhóm tán tu.

 

Phải biết rằng ở Hạ Giới giới Cổ Võ, do thế gia Cổ Võ chèn ép, đan dược rất đắt đỏ, chỉ những gia tộc có tài chính hùng hậu mới có thể dùng đan dược chất lượng cao, còn tán tu chỉ có thể tốn rất nhiều tiền để mua đan dược chất lượng thấp.

 

Không riêng gì gia tộc Cổ Võ họ Trần, người của thế gia Cổ Võ khác cũng có vẻ mặt khó coi, rõ ràng họ cũng đoán được mục đích chính của bữa tiệc này giống Trần Hải Châu.

 

Đúng lúc này, Dương Thanh dẫn người vào, phía sau anh là Mã Siêu, anh em nhà họ Tống và Phùng Giai Di.

 

“Họ là ai thế?”

 

Thấy Dương Thanh dẫn người vào, rất nhiều người đều có vẻ kinh ngạc.

 

Ai cũng biết bữa tiệc tối nay do tứ trưởng lão của hội trưởng lão tổ chức, ở đây toàn thế lực bản địa Trung Châu, thế gia Cổ Võ hoặc tán tu của Hạ Giới giới Cổ Võ.

 

Tuy đám người Dương Thanh là người thế tục, nhưng rõ ràng không thuộc thế lực bản địa Trung Châu.

 

Thấy Dương Thanh xuất hiện, Trần Dương nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.

 

Trần Dương nghiến răng nghiến lợi: “Đều do tên khốn đó, bằng không, chúng ta đã nắm giữ được nhà họ Hà rồi!”

 

Lúc này, một tán tu của Hạ Giới giới Cổ Võ nhìn Trần Dương với vẻ nịnh nọt: “Cậu Trần, tôi đi dạy dỗ tên đó giúp cậu nhé?”

 

Trần Dương nhìn Trần Hải Châu, thấy bố không nói gì, bèn híp mắt nhìn chằm chằm vào tán tu kia: “Chỉ cần ông khiến tôi hài lòng, sau này ông có thể đi theo tôi”.

 

Nghe thấy thế, tán tu kia vô cùng kích động, vội nói: “Vâng, cậu Trần, tôi đi ngay ạ!”

 

Tán tu tên Đỗ Thuần, là một cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.


 

“Này nhãi, bị mù à? Dám chắn đường tôi.”

 

Đỗ Thuần chủ động đâm sầm vào Dương Thanh, ông ta quát lên rồi lập tức nắm tay lại, đấm về phía Dương Thanh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.