Lão ta hiểu rõ, Trần Dương phải ưng con gái nhà họ Hà thì nhà họ Hà mới có tư cách làm thông gia với nhà họ Trần, bằng không mọi thứ chỉ là nói suông.
Trong lúc người nhà họ Hà đang thấp thỏm, cuối cùng Trần Dương cũng mỉm cười, anh ta bỗng chỉ vào một cô gái hai mươi mấy tuổi trong đám người, nói: “Cô bước ra đây!”
Nghe thấy thế, Hà Hồng Viễn thở phào, cười lớn: “Hà Tuyết, được cậu chủ Trần chọn trúng là phúc đức mà tổ tiên nhà họ Hà tích lũy nghìn năm mới có đấy!”
Hà Tuyết rất kích động, cô ta vô cùng vui mừng khi được Trần Dương nhìn trúng.
Người của chi Hà Tuyết đều tươi cười.
Nhưng đúng lúc đám người tưởng Trần Dương chọn xong rồi, Trần Dương lại bắt đầu chọn tiếp.
Khi đi đến trước một cô gái, Trần Dương lập tức sáng mắt lên, mỉm cười chỉ vào cô ta: “Cả cô cũng bước ra đi!”
Cô gái lập tức tái mặt, để không bị chọn, cô ta đã cố tình trang điểm cho xấu đi trước khi tới đây, không ngờ vẫn bị Trần Dương chọn trúng.
Thấy cô gái vẫn chưa bước ra, Hà Hồng Viễn nhíu mày, nói với vẻ không vui: “Hà Nghệ, cháu đang làm gì thế? Cậu chủ Trần chọn cháu mà cháu vẫn không đi ra à?”
Cô gái này chính là Hạ Hà, sau khi quay về nhà họ Hà thì đã đổi tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/3656114/chuong-4110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.