Chương trước
Chương sau
Cố Thái Sơ nghiêm nghị nói: “Nếu cháu vẫn không thay đổi, có lẽ ông chỉ có thể để cháu đi liên hôn thôi”.

 

Cố Thái Sơ nói rồi không nhìn Cố Tư Tư nữa, quay người rời đi.

 

Sau giây phút sững sờ, trên mặt Cố Tư Tư tràn ngập vẻ sợ hãi, cô ta đã đến tuổi lấy chồng nhưng vẫn chưa phải lập gia đình vì Cố Thái Sơ cố tình bồi dưỡng cô ta, chứ ông ta không hề quên cô ta.

 

Bằng không, cô ta đã trở thành vật hy sinh trong cuộc liên hôn giữa các gia tộc, bị gả đi rồi.

 

Nhưng Cố Thái Sơ vừa tỏ thái độ, ông ta đã có ý định gả Cố Tư Tư cho người khác.



Ở nhà họ Cố, không riêng gì đàn ông mà cả phụ nữ cũng có thể lãnh đạo gia tộc.

 

Chỉ cần có tài, ngay cả phụ nữ cũng sẽ được gia tộc trọng dụng, thậm chí được tự do kết hôn.

 

Nhưng bây giờ, việc Cố Tư Tư liên tục nói rằng Dương Thanh chỉ là người bình thường trước mặt Cố Thái Sơ đã khiến Cố Thái Sơ hoàn toàn giận dữ.

 



Cố Tư Tư nhìn theo bóng lưng Cố Thái Sơ, chỉ thấy người mềm nhũn, suýt ngồi bệt xuống đất.

 

Nhưng ánh mắt cô ta nhanh chóng trở nên kiên định, cô ta nghiêm nghị nói: “Ông nội, chắc chắn lần này ông nhìn nhầm rồi, chắc chắn Dương Thanh chỉ là người bình thường thôi!”

 

Cô ta hiểu rõ, bây giờ phải vạch trần chuyện Dương Thanh là người bình thường thì cô ta mới thay đổi được địa vị của mình trong lòng ông nội.

 

Cùng lúc đó, Dương Thanh đã đến chỗ hẹn với Hạ Lâm.

 

Trùng hợp ở chỗ, nơi họ gặp nhau lại là Thành Cửu Châu của tập đoàn Nhạn Thanh, mấy ngày trước Dương Thanh vừa tới đây với Hạ Hà.

 

“Chú, tôi ở đây!”

 

Dương Thanh vừa đến đã nghe thấy giọng Hạ Lâm.

 

Hạ Lâm rảo bước đến bên Dương Thanh, mỉm cười, thân mật ôm cánh tay Dương Thanh, nói: “Chú, không ngờ chú lại đồng ý với yêu cầu quá đáng này của tôi thật, chú cũng coi trọng nghĩa khí thật đấy! Kiểu gì tôi cũng phải nhận người chú như chú rồi!”

 

Dương Thanh lặng lẽ rút tay khỏi vòng tay của Hạ Lâm, nói: “Cô cũng gọi tôi là chú rồi mà vẫn bảo tôi giả làm bạn trai cô, thế cũng ổn à?”

 

“Hơn nữa cô mới bao tuổi chứ? Người nhà cô đã ép cô kết hôn rồi ư?”

 

Dương Thanh quan sát Hạ Lâm, cô ta chỉ khoảng hai mươi tuổi, có bố mẹ nào sẽ ép con gái còn trẻ như thế kết hôn à?

 

“Có gì mà không ổn chứ? Tôi thích người lớn tuổi hơn tôi!”

 

Hạ Lâm kiêu ngạo nói rồi lập tức giải thích: “Nhà tôi khá thoáng, muốn tôi kết hôn sớm một chút”.

 

Dương Thanh có vẻ ngờ vực, sao anh lại có cảm giác mình đang bị lừa nhỉ?

 

“Được rồi! Tôi đi với cô!”

 

Dương Thanh cũng không nghĩ nhiều nữa, chỉ muốn làm nhanh cho xong việc rồi về chỗ của mình để luyện đan.

 

Hạ Lâm kích động nói: “Ừ, để tôi dẫn chú đi gặp bố mẹ tôi!”

 

Lúc này, ở nhà họ Cố.

 

Một chiếc Rolls-Royce màu đen phiên bản dài chậm rãi tiến vào.

 

Phía sau chiếc Rolls-Royce này là ba chiếc Rolls-Royce bản thường.

 

Sau khi xe dừng lại, mấy cao thủ có khí thế mạnh mẽ bước xuống xe.

 

Từ khi những chiếc xe này tiến vào nhà họ Cố, Cố Thái Sơ đã dẫn người ra nghênh đón rồi.

 

“Cậu Trần, sao cậu lại tới đây?”

 

Trông thấy người trung niên đi đầu, Cố Thái Sơ vội nói.


 

Người trung niên cười sang sảng, lập tức nhìn về phía Cố Thái Sơ: “Sao thế? Chú Cố không chào đón tôi à? Hôm nay tôi đến với tấm lòng chân thành nhất để cầu hôn thay con trai tôi”.

 

Ông ta nói rồi khoát tay, bảo người phía sau: “Lấy sính lễ ra cho tôi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.