Chương trước
Chương sau
 Dương Thanh nói: “Người của quân đoàn cao thủ thuộc chiến vực Trung Châu cũng bị nhà họ Tề nhốt ở đây”.  

 

Tề Thiên Hà nhìn về phía Tề Lương, bình tĩnh nói: “Còn có chuyện này à?”  

 

Tề Lương cắn chặt răng, nhìn chằm chằm vào Tề Thiên Hà, cũng không trả lời câu hỏi của ông ta mà nói: “Tề Thiên Hà, cậu làm thế, không sợ chọc giận chủ gia tộc ư?”  

 

Tề Thiên Hà nhíu mày: “Tôi hỏi ông, có phải người của quân đoàn cao thủ thuộc chiến vực Trung Châu đang ở đây không?”  



 

Tề Thiên Hà như có khí thế của người ngồi trên cao, khiến Tề Lương hơi khó chịu.  

 

Tề Lương cắn răng: “Đúng là trước đó người của chiến vực Trung Châu đã tới đây, bị tôi nhốt ở nơi này”.  

 



Tề Thiên Hà không muốn nhiều lời, nói thẳng: “Thả người đi!”  

 

“Tề Thiên Hà!”  

 

Tề Lương vô cùng tức giận, gọi thẳng tên Tề Thiên Hà.  

 

Tề Thiên Hà quát lớn: “Thả người ra!”  

 

Rõ ràng cảnh giới của Tề Lương hơn xa Tề Thiên Hà nhưng vào lúc này, khí thế của Tề Thiên Hà lại áp đảo Tề Lương, chuyện này khiến Dương Thanh hết sức kinh ngạc.  

 

Tề Lương hít sâu một hơi, hình như đang cố gắng nén giận, sau cùng lão ta vẫn quát: “Thả hết người ra!”  

 

“Vâng!”  

 

Người nhà họ Tề lập tức rời đi.  

 

Tề Lương nhìn chằm chằm vào Tề Thiên Hà: “Tôi sẽ báo cáo hành vi của cậu cho chủ gia tộc biết”.  

 

Tề Thiên Hà không thèm nhìn Tề Lương, cầm chai rượu lên uống ực một ngụm.  

 

Mười mấy cao thủ của quân đoàn cao thủ nhanh chóng bước ra dưới sự dẫn đường của người nhà họ Tề.  

 

Người đi đầu chính là bạn thân thiết của Dương Thanh - Mạnh Thiên Lan!  

 

“Dương Thanh!”  

 

Khi nhìn thấy Dương Thanh, trên khuôn mặt xinh đẹp của Mạnh Thiên Lan tràn ngập vẻ kích động, cô ta lao thẳng đến chỗ Dương Thanh, ôm chặt lấy Dương Thanh trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người.  

 

Người của quân đoàn cao thủ sắp há hốc mồm vì kinh ngạc, từ sau khi Mạnh Thiên Lan đến Trung Châu, bắt đầu tiếp nhận quân đoàn cao thủ, cô ta luôn mạnh mẽ, đã bao giờ ra dáng con gái thế này đâu cơ chứ?  

 

Nhưng Mạnh Thiên Lan cũng chỉ ôm Dương Thanh một cái chứ không kéo dài quá lâu, cô ta nhanh chóng thả Dương Thanh ra.  

 

Dương Thanh mỉm cười nhìn về phía Mạnh Thiên Lan, quan sát cô ta một lượt rồi cười nói: “Không tồi! Cô đã đột phá Thiên Cảnh, không lâu nữa sẽ đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ”.  

 

Mạnh Thiên Lan cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “So tài thử chứ?”  

 

Dương Thanh cười: “Giờ cô còn lâu mới là đối thủ của tôi”.  

 

Lúc này, Tề Thiên Hà nhìn về phía Dương Thanh, nói: “Chúng tôi lấy được trang viên này từ nhà họ Hà của Trung Châu, nhưng tôi đã dùng cách đàng hoàng, giờ nó thuộc về nhà họ Tề chúng tôi”.  

 

“Tôi đã giao người mà cậu muốn cho cậu, ngoài ra từ hôm nay trở đi, cao thủ nhà họ Tề cũng sẽ tuân theo quy định mà hội trưởng lão ban hành trong thế giới mới. Nếu không còn chuyện gì khác thì mời cậu rời đi!”  

 

Nghe thấy Tề Thiên Hà nói thế, Mạnh Thiên Lan lập tức nổi giận: “Các người giam giữ người của quân đoàn cao thủ Trung Châu chúng tôi mà định đuổi người đi chỉ bằng một câu à?”  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.