Chương trước
Chương sau
 Hồi nãy Dương Thanh đã nhận ra Quỷ Thủ không thuộc dòng chính của nhà họ Tề, quả nhiên là thế.  

 

Thậm chí ngay cả khi đến Trung Châu, bên cạnh Quỷ Thủ cũng có cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề canh chừng.  

 

Trước câu hỏi của Quỷ Thủ, cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề kia lập tức sầm mặt, hình như cũng không muốn xung đột với Quỷ Thủ, chỉ lạnh lùng nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu hòng đừng giở trò trước mặt tôi, giờ cậu chỉ có một con đường sống thôi, đó là theo chúng tôi về gia tộc Cổ Võ họ Tề”.  



 

Dương Thanh híp mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, lạnh lùng hỏi: “Nếu tôi không đi thì sao?”  

 

Trong lúc anh nói, khí thế cuồng bạo cũng lan ra từ người anh.  



 

Chỉ cần đối phương ra tay, chắc chắn anh sẽ dốc toàn lực trước, hơn nữa còn vận dụng sức mạnh của Thiên Tử Kiếm để tung đòn tấn công mạnh nhất với cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề.  

 

Tuy trước đó anh đã có chiến tích hiển hách trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu, nhưng bây giờ, anh đang phải đối mặt với cả đám cao thủ nhà họ Tề, đội hình này không hề yếu hơn đội hình của năm thế gia Cổ Võ trên tầng thượng khách sạn Trung Châu, thậm chí còn mạnh hơn nữa.  

 

Cả cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề và Quỷ Thủ trước mặt anh đều đã bước một bước vào Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, nếu bất cứ ai trong số họ tham gia trận chiến trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu trước đó, cho dù họ không thực hiện được chiến tích như Dương Thanh thì cũng không kém là bao.  

 

Huống hồ, trừ hai cao thủ sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ này ra, xung quanh còn một đám cao thủ nhà họ Tề nữa, một khi họ hợp sức để đối phó với Dương Thanh, chắc chắn Dương Thanh sẽ phải liều mạng thì mới có đường sống.  

 

Cao thủ nhà họ Tề xung quanh cũng phóng khí thế ra, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.  

 

Bầu không khí hết sức căng thẳng.  

 

Đúng lúc này, Quỷ Thủ bước lên một bước, tức giận quát cao thủ thuộc dòng chính của nhà họ Tề kia: “Tề Lương, đủ rồi!”  

 

Quỷ Thủ tức giận nhìn chằm chằm vào Tề Lương: “Ông nghe rõ đây, tôi không phải người nhà họ Tề, tôi và nhà họ Tề chỉ có quan hệ hợp tác, ông vẫn chưa có tư cách hạn chế tự do của tôi”.  

 

Tề Lương vẫn không quan tâm tới Quỷ Thủ, lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh với vẻ uy hiếp, trong mắt tràn ngập vẻ cảnh cáo, như đang nói nếu anh dám giở trò, chắc chắn lão ta sẽ khiến anh thấy hối hận.  

 

Sau cùng, Tề Lương vẫn không ra tay.  

 

Lúc này Quỷ Thủ mới nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu đi theo tôi!”  

 

Dương Thanh đi theo Quỷ Thủ, nhanh chóng đến bãi đất trống phía trước.  

 

Sau khi chắc chắn rằng những người khác sẽ không nghe thấy, Quỷ Thủ mới nói: “Nếu cậu muốn thuyết phục tôi phản bội nhà họ Tề, tôi có thể nói cho cậu biết, cậu không cần nói gì đâu. Tốt nhất cậu hãy nghĩ cho kỹ rồi mới quyết định xem sẽ nói với tôi những gì”.  

 

Dương Thanh cười nói: “Nếu tôi đoán không nhầm, tiền bối đã ngừng ở Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong rất nhiều năm rồi đúng không?”  

 

Nghe thấy thế, Quỷ Thủ lập tức biến sắc.  

 

Tuy điều đó chỉ diễn ra trong khoảnh khắc nhưng vẫn bị Dương Thanh đã lường trước nhận ra.  

Quả nhiên đúng như anh đoán, đan điền Quỷ Thủ có vết thương cũ, Dương Thanh nghĩ thầm. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.