Chương trước
Chương sau
“Ngay cả trong thế hệ trung niên cũng không có mấy ai làm được, nhưng cậu lại làm được! Một thời gian nữa, thành tựu của cậu sẽ không thể đo lường! Có lẽ cho dù cậu đến Trung Giới giới Cổ Võ thì cũng có thể áp đảo thế hệ trẻ!”  

 

Lão già không tiếc lời khen Dương Thanh.  

 



Nhưng Dương Thanh hiểu lão ta vẫn chưa nói hết.  

 

Quả nhiên, lão già nói tiếp: “Nhưng cậu lại đắc tội với người không nên đắc tội, cho dù thiên phú của cậu yêu nghiệt đến mấy, nhà họ Tề chúng tôi muốn lôi kéo cậu đến mấy thì cũng không được nữa!”  

 



“Đêm nay, cậu phải về gia tộc Cổ Võ họ Tề với chúng tôi!”  

 

Nghe thấy lão già nói thế, Dương Thanh thoáng sửng sốt, anh cứ tưởng đám người này đối phó với anh vì anh đã giết không ít cao thủ nhà họ Tề, nhà họ Tề muốn báo thù, nhưng theo lời lão già nói, anh đã đắc tội với người khác nên đối phương ra lệnh cho nhà họ Tề đưa anh đến Hạ Giới giới Cổ Võ.  

 

Dương Thanh bỗng nghĩ đến một người, khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, chỉ người này mới có thể sai nhà họ Tề đi làm việc thôi.  

 

Đó chính là minh chủ Thủ Hộ Minh - Đỗ Ngọc Sơn!  

 

Dương Thanh chợt nói: “Có phải người của quân đoàn cao thủ Trung Châu đang bị các người nhốt ở nhà họ Tề không?”  

 

Lão già cũng không định che giấu, cười lạnh: “Đúng thế! Họ đều bị nhốt ở đây, không thể không thừa nhận, thế tục vẫn có vài hạt giống tốt, cô gái tên Mạnh Thiên Lan kia rất được, chỉ cần cô ta chịu đi theo tôi, tôi có thể nhận cô ta làm đồ đệ!”  

 

“Tuy thiên phú của những người khác không xuất sắc bằng cô gái này nhưng cũng không tệ, nếu họ gia nhập nhà họ Tề, nhà họ Tề có thể giúp tất cả bọn họ bước vào Thiên Cảnh trong một năm!”  

 

Lão ta nói rồi lại nhìn về phía Dương Thanh, trong mắt tràn ngập vẻ tiếc nuối: “Nếu cậu có thể nhận tôi làm sư phụ, tôi sẽ dạy hết võ đạo cả đời tôi cho cậu, tiếc rằng cậu đã đắc tội với người ta!”  

 

Nghe thấy lão già nói thế, Dương Thanh thầm thở phào, rõ ràng người của quân đoàn cao thủ cũng không bị gì, chỉ bị nhà họ Tề nhốt lại thôi, lão già muốn người của quân đoàn cao thủ làm việc cho nhà họ Tề.  

 

Dương Thanh hỏi: “Không biết phải xưng hô với tiền bối thế nào?”  

 

Lão già cười ha hả: “Tôi không có tên họ, được người giang hồ gọi là Quỷ Thủ!”  

 

Dương Thanh khẽ gật đầu.  

 

Quỷ Thủ chợt hỏi: “Cậu định đánh một trận à? Hay ngoan ngoãn về gia tộc Cổ Võ họ Tề với tôi?”  

 

Dương Thanh lắc đầu: “Tôi sẽ đến gia tộc Cổ Võ họ Tề, nhưng không phải bây giờ!”  

 

Nghe thấy thế, Quỷ Thủ hơi híp mắt, khí thế của lão ta dao động, rõ ràng đã sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.  

 

Quỷ Thủ híp mắt, hỏi: “Tức là cậu định đánh một trận với tôi?”  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.