Chương trước
Chương sau
Bách Lý Chí Hà hờ hững nhìn Trương Kế: “Tôi mời cậu Thanh, còn ông thì có tư cách gì mà đòi ngồi cùng người thuộc dòng chính của gia tộc Bách Lý chúng tôi chứ?”

 

Bách Lý Chí Hà không hề che giấu sự khinh thường của mình với Trương Kế, ông ta thể hiện sự kiêu ngạo của người trong thế gia Cổ Võ rất rõ rệt.

 

Trương Kế vô cùng giận dữ, nhưng ông ta cũng biết đúng là Bách Lý Chí Hà có tư cách khinh thường ông ta.

 

Dù sao Bách Lý Chí Hà cũng là cao thủ Thiên Cảnh, tuy Bách Lý Chí Hà mới đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong nhưng đã có thể dễ dàng giết ông ta rồi.



 

“Cút!”

 

Đúng lúc này, Dương Thanh chợt quát, hộ vệ của gia tộc Bách Lý đang chắn đường Trương Kế lập tức bay ra xa.

 

Các cao thủ của gia tộc Bách Lý thấy thế, đều bước lên, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.



 

“Lùi lại hết cho tôi!”

 

Bách Lý Chí Hà quát, lúc này các cao thủ của gia tộc Bách Lý mới vội lùi lại.

 

Nhưng ai cũng nhìn về phía Dương Thanh bằng ánh mắt chứa đựng sự tức giận và kiêng dè mãnh liệt.

 

Một tiếng quát của anh có thể đánh bay một hộ vệ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, có thể tưởng tượng được Dương Thanh mạnh đến mức nào.

 

Dương Thanh nói: “Trương Kế, ông vào với tôi đi!”

 

“Vâng!”

 

Trương Kế lớn tiếng đáp, ông ta nhìn Bách Lý Chí Hà như đang khiêu khích.

 

Bách Lý Chí Hà nhíu mày, nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu Thanh, có những việc không tiện để người ngoài biết”.

 

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Trương Kế không phải người ngoài”.

 

Anh nói rồi rảo bước về phía trước, Trương Kế cũng theo sau anh.

 

Bách Lý Chí Hà hơi do dự, cũng không ngăn cản Trương Kế nữa, vội đi theo.

 

Trong phòng khách rộng rãi của biệt thự chỉ có Dương Thanh, Trương Kế và Bách Lý Chí Hà.

 

Bách Lý Chí Hà đích thân rót trà cho Dương Thanh, cười ha hả: “Cậu Thanh, đây là trà Võ Đạo mà chỉ quý tộc hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ mới được uống đấy, cậu thử xem sao”.

 

Dương Thanh cũng không nghi ngờ gì về việc Bách Lý Chí Hà dám giở trò với trà, anh cầm chén trà lên, uống cạn nước trà trong chén.

 

“Trà ngon!”

 

Dương Thanh không tiếc lời khen.

 

Anh cũng không ra vẻ hiểu biết, mà đúng là trà này rất kỳ diệu, sau khi anh uống xong, linh khí vô cùng nồng đậm cũng bùng nổ trong bụng anh, làm dịu nội tạng trong người.

 

Nếu được uống loại trà này hàng ngày, có lẽ ngay cả người bình thường không hề có nền tảng võ đạo cũng sẽ trở thành người luyện võ.

 

Cho dù là với cao thủ có cấp bậc như anh, loại trà này cũng mang lại lợi ích khổng lồ cho cơ thể.

 

Bách Lý Chí Hà cười lớn: “Nếu cậu Thanh thích, gia tộc Bách Lý chúng tôi sẵn lòng cung cấp trà Võ Đạo miễn phí cho cậu Thanh”.


 

Ông ta nhanh chóng cảm nhận được có một dòng nước ấm êm dịu đang bao phủ lấy nội tạng của ông ta, khí thế mạnh mẽ bỗng bùng nổ từ người ông ta.

 

Trương Kế hết sức vui mừng, kích động nhìn Dương Thanh: “Tứ trưởng lão, sau khi uống trà này xong, võ đạo của tôi lại tiến bộ, nếu tôi không kìm lại thì có lẽ giờ sẽ phải vượt thiên kiếp!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.