Chương trước
Chương sau
Đúng lúc này, một bóng người bỗng xuất hiện trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu như bóng ma.

 

Nhìn thấy người tới, Tề Phong lập tức biến sắc.

 

Người đại diện của các thế gia khác cũng kinh ngạc nhìn người trung niên đang cầm chai rượu kia.

 



Từ Chấn Hoa nhìn về phía người trung niên, nhíu mày: “Tề Thiên Hà, sao ông lại tới đây?”

 

Tề Thiên Hà là người đại diện của nhà họ Tề ở Trung Châu.

 

Tề Thiên Hà không quan tâm tới Từ Chấn Hoa mà nhìn về phía Tề Phong: “Đi theo tôi!”



 

Tề Phong nhíu mày, lạnh lùng nói: “Giờ tôi chưa đi được, ông đi trước đi, sau khi giải quyết xong chuyện bên này, tôi sẽ tìm ông”.

 

Tề Thiên Hà nâng chai rượu trong tay lên uống một ngụm, nhìn chằm chằm vào Tề Phong: “Tôi mới là người đại diện của nhà họ Tề ở Trung Châu! Ông dẫn hai cao thủ của nhà họ Tề đi khi chưa được tôi cho phép, ông không nghĩ đến hậu quả à?”

 

Nghe thấy Tề Thiên Hà nói thế, trong mắt Tề Phong lóe lên sát khí mãnh liệt, ông ta cắn răng: “Tề Thiên Hà, gia tộc cử ông đến Trung Châu với tôi cho đủ đội hình thôi, tốt nhất ông nên tự hiểu lấy mình, ông không nhúng tay vào chuyện ở đây được đâu”.

 

“Hừ!”

 

Tề Thiên Hà hừ lạnh, lập tức nhìn về phía hai cao thủ nhà họ Tề phía sau Tề Phong, lạnh lùng nói: “Còn các người thì sao? Rời đi với tôi? Hay tiếp tục ở lại nơi này?”

 

Sắc mặt của hai cao thủ nhà họ Tề đều rất khó coi, tuy Tề Thiên Hà mới là người đại diện của nhà họ Tề ở Trung Châu, nhưng thanh danh của Tề Thiên Hà ở nhà họ Tề cũng không tốt, ai cũng nghĩ ông ta là tên vô dụng lụy tình.

 

Nếu bố Tề Thiên Hà không phải chủ gia tộc họ Tề, có lẽ ông ta đã bị gia tộc vứt bỏ từ lâu.

 

Tề Thiên Hà cũng được coi là người nổi tiếng ở Hạ Giới giới Cổ Võ, vì ông ta có một danh hiệu vô cùng nổi bật - cựu thiên tài số một của Thiên Bảng Hạ Giới giới Cổ Võ.

 

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, trừ bảng thiên tài ra thì còn có Thiên Bảng.

 

Bảng thiên tài là bảng xếp hạng cao thủ dưới 30 tuổi.

 

Còn Thiên Bảng là bảng xếp hạng cao thủ dưới 40 tuổi.

 

Bởi vậy có thể thấy thiên phú của Tề Thiên Hà mạnh đến mức nào, nhưng năm năm trước, Tề Thiên Hà đã từ bỏ võ đạo vì một cô gái, trở thành một tên vô dụng.

 

Thiên tài từng là người thừa kế nhà họ Tề đã ngã xuống, trở thành trò cười của cả Hạ Giới giới Cổ Võ, cũng là mối nhục của nhà họ Tề.

 

Thấy hai cao thủ nhà họ Tề không bước tới, Tề Thiên Hà thở dài, nói: “Xem ra các người đã chọn Tề Phong rồi, vậy cũng được, nếu các người chết, tôi sẽ nhặt xác cho!”

 

Tề Thiên Hà nói rồi lảo đảo rời khỏi tầng thượng.

 

Từ đầu đến cuối, đối phương không hề nhìn Dương Thanh, chuyện này khiến Dương Thanh hơi tò mò về Tề Thiên Hà.

 

Dương Thanh có thể cảm nhận được Tề Thiên Hà không có chút khí thế nào, hay nói cách khác, Tề Thiên Hà chỉ là người bình thường.

 

Mãi sau khi Tề Thiên Hà rời đi, Từ Chấn Hoa mới tức giận nói.

 

Mấy người khác cũng có vẻ tức giận.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.