Chương trước
Chương sau
 “Đó mới là lựa chọn sáng...”  

 

Tề Phong vô thức nói, nhưng còn chưa dứt câu thì ông ta đã hoàn hồn, tức giận nói: “Cậu dám từ chối à?”  

 

Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, hai cao thủ nhà họ Tề cũng phóng áp lực khổng lồ về phía Dương Thanh.  



 

Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, nếu không định ban hành quy định mới nhắm vào người luyện võ vào tối nay, anh đã ra tay luôn rồi.  

 

Tuy phía sau Tề Phong có hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, nhưng Dương Thanh vẫn dám liều mạng, với khả năng của anh bây giờ, cho dù không thể giết những người này bằng một đòn thì anh cũng tự tin sẽ giết sạch họ sau khi bị thương nặng.  



 

Tiếc rằng anh mới đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nếu anh đột phá Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ thì sẽ không gặp vấn đề gì khi giết ba người này hết.  

 

“Sao tôi lại không dám từ chối?”  

 

Dương Thanh cười lạnh, hỏi ngược lại: “Ông biết hồi trước, ngay cả minh chủ Thủ Hộ Minh cũng từng mời tôi trở thành thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh không?”  

 

Nghe thấy thế, Tề Phong sững sờ.  

 

Tuy ông ta là người nhà họ Tề nhưng chỉ thuộc chi thứ, không biết rất nhiều chuyện, đối với Thủ Hộ Minh, chuyện Dương Thanh từ chối Thủ Hộ Minh vốn là mối nhục, đương nhiên họ sẽ không tuyên truyền rộng rãi.  

 

Lúc này nghe thấy Dương Thanh nói thế, Tề Phong vô cùng kinh hãi, cũng càng thêm kiêng dè Dương Thanh.  

 

Nếu đúng thế thật, tức là Dương Thanh còn thân phận thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh à?  

 

Tề Phong có thể bỏ qua thân phận tứ trưởng lão, nhưng không thể không quan tâm đến thân phận thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh.  

 

Vì ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cho dù chỉ là thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh, khi người đó đến bất cứ gia tộc nào, chủ của gia tộc đấy cũng phải hành xử thật cẩn trọng.  

 

Dương Thanh nói tiếp: “Nhưng tôi đã từ chối minh chủ Đỗ!”  

 

“Sao cơ?”  

 

Tề Phong mở to mắt, sự kinh hãi trong lòng ông ta lúc này không kém gì nỗi khiếp sợ khi biết Dương Thanh từng được minh chủ Thủ Hộ Minh mời.  

 

Ông ta tức giận nói: “Sao cậu dám từ chối minh chủ Đỗ? Cậu biết ở Hạ Giới giới Cổ Võ, chức thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh đại diện cho điều gì không? Đó chính là quyền lực cao nhất, cậu sẽ là quyền quý mà cao thủ nào cũng phải tiếp đón trọng thể”.  

 

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Chưa chắc thân phận và địa vị mà các ông quan tâm đã là thứ mà tôi quan tâm, tại sao tôi không được từ chối? Đủ rồi! Nếu ông Tề không còn việc gì khác thì xin hãy đi cho, có chuyện gì thì tối nay nói với tôi ở khách sạn Trung Châu sau”.  

 


Giờ Dương Thanh đã là tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu, Tề Phong cũng không dám ra tay bừa.  

 

“Chúng ta đi!”  

Tề Phong nhìn chằm chằm vào Dương Thanh một lúc lâu rồi cắn răng, lập tức quay người rời đi, hai cao thủ nhà họ Tề cũng đi theo ông ta. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.