Chương trước
Chương sau
 Sau khi được xác nhận, Tề Phong càng kiêng dè hơn, theo ông ta thấy, Dương Thanh có thể phát huy thực lực rất mạnh nhờ linh hồn Ma Thần, tuy tin tức mà Tề Anh Vệ mang về đã cho thấy rất có thể linh hồn Ma Thần trong người Dương Thanh đã ngủ say, nhưng mọi thứ chỉ là suy đoán.  

 

Dù sao Ma Thần cũng là cao thủ hàng đầu trong truyền thuyết, cho dù bây giờ Ma Thần chỉ còn linh hồn thì vẫn khiến người ta kiêng dè.  

 



“Không ngờ tứ trưởng lão lại là thiên tài trẻ như thế”.  

 

Vẻ giận dữ trên mặt Tề Phong biến mất, ông ta cười nói với Dương Thanh: “Tôi gọi cậu là cậu Thanh nhé!”  

 



Dương Thanh không nói gì, lạnh lùng nhìn đối phương.  

 

Tề Phong nói: “Hôm nay tôi tới đây để hỏi về chuyện tứ trưởng lão cho mời người đại diện của các thế gia Cổ Võ ở Trung Châu vào tối nay, tứ trưởng lão có gì cần dặn dò à?”  

 

Tuy ông ta tỏ vẻ khiêm nhường, nhưng khi ông ta nhìn về phía Dương Thanh, có thể thấy rõ sự ngạo mạn của ông ta qua nụ cười và ánh mắt.  

 

Rõ ràng Diệp Chiến Quốc đã liên lạc với Tề Phong.  

 

Dương Thanh bình tĩnh nói: “Nếu đã là cuộc họp, khi chưa tới giờ, đương nhiên tôi sẽ không nói trước nội dung cuộc họp cho ông biết, ông Tề cứ dự họp đúng giờ là được”.  

 

Tề Phong mỉm cười, ngay sau đó, một cao thủ phía sau ông ta vội bước lên, bưng một chiếc hộp bằng gỗ đàn rất tinh xảo.  

 

Tề Phong cười híp mắt: “Cậu Thanh, đây là chút tấm lòng của nhà họ Tề, cậu xem xem có hài lòng không?”  

 

Ông ta nói rồi bảo người kia: “Mở hộp ra!”  

 

Người kia vội mở hộp ra, ngay sau khi hộp mở ra, linh khí vô cùng nồng đậm cũng tràn ra ngoài, trong hộp có hai quả cầu lớn bằng quả trứng gà đang lẳng lặng nằm đó.  

 

“Đây là hai viên linh thạch trung phẩm - thứ chỉ được lưu hành ở Trung Giới giới Cổ Võ, chắc cậu Thanh cũng cảm nhận được linh khí nồng đậm trong hai viên linh thạch trung phẩm này đúng không?”  

 

Tề Phong cười ha hả: “Ở Hạ Giới giới Cổ Võ chỉ có linh thạch hạ phẩm, hai viên linh thạch trung phẩm này là do chúng tôi tình cờ lấy được, linh khí trong mỗi viên linh thạch trung phẩm bằng một triệu viên linh thạch hạ phẩm đấy”.  

 

“Đây không phải chuyện chính, quan trọng là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, có tiền cũng không mua được linh thạch trung phẩm đâu!”  

 

Dương Thanh thầm cười lạnh, hai viên linh thạch trung phẩm chỉ bằng với hai triệu linh thạch hạ phẩm thôi, trong nhẫn chứa đồ của anh có tận năm triệu linh thạch hạ phẩm.  


 

Anh cũng không nhận hai viên linh thạch trung phẩm.  

 

Tề Phong mỉm cười, cũng không để tâm, ra hiệu cho thuộc hạ đặt hộp lên mặt bàn bên cạnh Dương Thanh.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.