Chương trước
Chương sau
“Sau khi ban hành quy định mới, chúng ta sẽ làm việc theo quy định, khi đó, cho dù cao thủ Thiên Cảnh của các thế lực lớn bị giết, những thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng không có lý do để làm ầm lên”.  

 

“Nếu họ dám làm ầm lên, tôi nghĩ những người trong thế giới nhỏ ở Yến Đô sẽ không dễ dàng bỏ qua điều đó”.  

 



“Tuy đại trưởng lão không nói cho tôi biết về tình hình cụ thể trong thế giới nhỏ, nhưng tôi có thể cảm nhận được, không riêng gì Hạ Giới giới Cổ Võ, ngay cả Trung Giới giới Cổ Võ cũng kiêng dè những người trong thế giới nhỏ ở Yến Đô”.

 

Dương Thanh rất hứng thú với thế giới nhỏ ở Yến Đô, nhưng tạm thời đại trưởng lão vẫn chưa chịu nói cho anh biết, anh chỉ có thể chờ sau này lại tìm cơ hội để biết thêm về thế giới nhỏ.  

 



Sau đó, Dương Thanh gọi cho Diệp Chiến Quốc để nói chuyện ban hành quy định mới.  

 

Sau khi biết kế hoạch của Dương Thanh, Diệp Chiến Quốc vô cùng kích động, vội nói: “Tứ trưởng lão, giờ tôi sẽ đi liên lạc với mấy thế lực Cổ Võ kia ngay”.  

 

“Ừ!”  

 

Sau khi cúp máy, Dương Thanh nói với Mã Siêu: “Cứ để tôi xử lý chuyện ở Trung Châu, cậu tới Võ Tông đón chị Lâm và đám người Tiểu Uyển về Yến Đô đi”.  

 

Trước đó họ vội đến hội trưởng lão, cũng không rõ tình hình ở Yến Đô nên đã để đám người Phùng Tiểu Uyển và Ngải Lâm ở lại Võ Tông.  

 

Giờ trên khắp chiến trường ngoài biên giới, chỉ có Võ Tông an toàn nhất, vì có mấy thanh niên đến từ thế gia Cổ Võ do Liễu Như Yên dẫn đầu đang ở Bắc Vực, Võ Tông lại nằm tại trung tâm Bắc Vực, thế nên không cần lo về việc những thế lực Cổ Võ khác sẽ tiến vào Bắc Vực.  

 

Trước khi tới Yến Đô, Dương Thanh và Mã Siêu đã sắp xếp cho đám người Phùng Tiểu Uyển ở lại Võ Tông.  

 

Mã Siêu lo lắng nói: “Anh Thanh, mình anh không sao chứ?”  

 

Dương Thanh mỉm cười: “Cậu yên tâm, tôi vẫn đối phó được với tình hình ở Trung Châu”.  

 

“Giờ cậu lên đường đến chiến trường ngoài biên giới ngay đi, tuy ở Bắc Vực có đám người Liễu Như Yên, nhưng nếu tôi bắt đầu ra tay với các thế lực Cổ Võ ở Trung Châu, không thể cam đoan những gia tộc Cổ Võ này sẽ không chó cùng rứt giậu”.  

 

“Ban đầu tôi nghĩ với tình hình hiện giờ, Võ Tông là nơi an toàn nhất, nhưng xem ra Yến Đô mới là nơi an toàn nhất, có hội trưởng lão trấn giữ Yến Đô, các thế lực Cổ Võ sẽ không dám làm chuyện gì quá đà”.  

 

Tối nay anh sẽ ban hành quy định mới ở Trung Châu, Dương Thanh gần như có thể đoán được năm thế lực Cổ Võ có cao thủ Thiên Cảnh ở Trung Châu sẽ không tới.  

 

Một khi họ từ chối có mặt, Dương Thanh sẽ có cơ hội ra tay.  

 

Chỉ cần anh ra tay thì sẽ đắc tội với những thế lực Cổ Võ này, nên phải chuẩn bị trước.  

 

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Mã Siêu cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, anh ta trầm giọng nói: “Được, vậy giờ em sẽ tới chiến trường ngoài biên giới, mau chóng đưa đám người Tiểu Uyển về”.  

 

Dương Thanh gật đầu: “Ừ, cậu đi đi!”  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.