Chương trước
Chương sau
“Nhưng Đỗ Trọng đã vượt thiên kiếp rồi, rõ ràng ông ta đã là cao thủ Thiên Cảnh, tại sao vẫn thu hút thần kiếp bảy màu chứ?”  

 

Lời hộ vệ nhà họ Tề nói khiến tất cả mọi người sững sờ.  

 

Không ngờ Đỗ Trọng lại sắp vượt thần kiếp bảy màu.  

 

Tề Anh Vệ nghiến răng, chợt nói: “Chắc chắc trước khi đi, Võ Thần đã nâng cao tiềm năng võ thuật của Đỗ Trọng”.  

 



Hai hộ vệ nhìn về phía Tề Anh Vệ rồi nhìn nhau, đều gật đầu: “Có lẽ đúng như cậu Tề nói”.  

 

Lúc này Đỗ Trọng trông như nhà sư thiền định, trong đầu ông ta toàn truyền thừa của Võ Thần, những truyền thừa này đang không ngừng trở thành một phần ký ức của ông ta.  

 

“Đoàng đoàng!”  

 



Đúng lúc này, tia sét đầu tiên giáng xuống.  

 

“Thiên kiếp mạnh thật!”  

 

Hộ vệ nhà họ Tề kinh hãi, vội chắn trước Tề Anh Vệ, thiên kiếp thế này có thể giết Tề Anh Vệ trong chớp mắt.  

 

Ngay sau đó, tia sét bảy màu giáng lên người Đỗ Trọng.  

 

Đúng lúc mọi người nghĩ Đỗ Trọng sẽ không chịu nổi tia sét này, họ lại khiếp sợ phát hiện ra, sau khi thiên kiếp đánh trúng người ông ta, nó lại chui vào cơ thể ông ta rồi biến mất.  

 

“Chuyện này...”  

 

Mọi người đều sững sờ.  

 

“Chị Liễu, có phải tông chủ Đỗ đang vượt thiên kiếp lần hai không?”  

 

Hạ Quân nuốt nước bọt, kinh ngạc hỏi.  

 

Liễu Như Yên khẽ lắc đầu: “Tôi biết khi đột phá Thiên Cảnh từ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì sẽ có thiên kiếp, nhưng tôi chưa bao giờ nghe nói đến việc có cao thủ Thiên Cảnh vượt thiên kiếp hai lần”.  

 

Lúc này, Dương Thanh cũng đang nhìn chằm chằm vào Đỗ Trọng, anh đã chuẩn bị xong, sẵn sàng ra tay ngăn thiên kiếp thay Đỗ Trọng bất cứ lúc nào.  

 

Uy lực của thần kiếp bảy màu quá mạnh, cơ thể anh đã đủ mạnh sau khi dung hợp máu của ba cao thủ mạnh nhất trong truyền thuyết, cho dù thiên kiếp mạnh đến mấy thì anh vẫn chịu được.  

 

Nhưng Đỗ Trọng chỉ là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, không biết ông ta có chịu nổi uy lực của thiên kiếp này không.  

 

Sau đó Dương Thanh nhanh chóng thả lỏng.  

 

Vì sau khi mấy tia sét tiếp theo giáng lên người Đỗ Trọng, chúng đều bị cơ thể Đỗ Trọng hấp thu, cũng không gây tổn thương cho Đỗ Trọng.  

 

Chỉ sau thoáng chốc, Đỗ Trọng đã vượt qua tám tia sét, chỉ còn tia sét cuối cùng, một khi vượt qua tia sét này, xem như Đỗ Trọng đã vượt qua thiên kiếp một cách hoàn chỉnh, chắc chắn thực lực sẽ có sự thay đổi về chất.  

 

Dương Thanh bỗng vô cùng mong chờ.  

 

Khí thế của Đỗ Trọng đã lên đến đỉnh điểm, ngay cả Dương Thanh cũng cảm nhận được sự run rẩy như đến từ sâu trong linh hồn.  

 

Lúc này, Tề Anh Vệ bỗng nghiến răng nghiến lợi: “Ra tay giết Đỗ Trọng đi!”  

 

Nghe thấy thế, hai hộ vệ nhà họ Tề đều biến sắc.  

 

“Thưa cậu, dù sao Võ Tông cũng do Võ Thần sáng lập...”  

 

Hộ vệ vừa định thuyết phục, Tề Anh Vệ lập tức tức giận nói: “Còn chưa biết Võ Thần còn sống trên đời không, dấu ấn duy nhất do ông ta để lại cũng đã biến mất, sợ cái gì?”  

 

“Chúng ta đã đắc tội Võ Tông rồi, các người nghĩ chúng ta và Võ Tông vẫn có thể chung sống hòa bình ư? Đối phương đang vượt thần kiếp bảy màu, một khi ông ta thành công, chắc chắn thực lực sẽ tăng mạnh, tương lai cũng không thể đo lường”.  

 

Nghe thấy Tề Anh Vệ nói thế, hai hộ vệ không nói gì nữa, ánh mắt họ trở nên lạnh lẽo, cùng xông về phía Đỗ Trọng.  

 

“Muốn chết à!”  

Thấy hộ vệ nhà họ Tề lao tới chỗ Đỗ Trọng, trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí đáng sợ, anh hơi nhích chân, lập tức biến mất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.