Chương trước
Chương sau
Đám người nặng nề quỳ xuống đất, người run bần bật.  

 

Tề Anh Vệ vội cầu xin: “Xin tiền bối Võ Thần bớt giận, chúng tôi chỉ đến Võ Tông để tìm kiếm sự hợp tác mà thôi, chứ không hề có ý nhòm ngó Võ Tông, xin tiền bối Võ Thần tha cho đám sâu bọ như chúng tôi”.  

 



Không ai ngờ Tề Anh Vệ kiêu ngạo, cứ bắt Võ Tông cúi đầu nghe lệnh trước đó lại quỳ xuống đất, người run lẩy bẩy, không ngừng van xin.  

 

Nhưng cũng không ai chế giễu anh ta, trước cao thủ trong truyền thuyết như Võ Thần, đừng nói là Tề Anh Vệ, có lẽ ngay cả cao thủ đứng đầu Thượng Giới giới Cổ Võ cũng sẽ run sợ nhỉ?  

 



Linh hồn Võ Thần thở dài, chậm rãi nói: “Không ngờ dấu ấn mà ta để lại ban đầu lại bị lãng phí như thế, chỉ là hai con kiến mới đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ mà thôi”.  

 

Đỗ Trọng đỏ mặt, đúng là như thế, trong mắt linh hồn Võ Thần, cảnh giới Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ chỉ là sâu kiến thôi.  

 

Đúng lúc này, Liễu Như Yên chợt nói: “Tiền bối Võ Thần, Võ Tông không khiến tiền bối thất vọng đâu”.  

 

“Ồ?”  

 

Linh hồn Võ Thần nhìn về phía Liễu Như Yên.  

 

“Chị Liễu!”  

 

“Cô Liễu!”  

 

Thấy Liễu Như Yên dám nói chuyện với linh hồn Võ Thần, đám người Hạ Quân và hộ vệ nhà họ Liễu đều giật mình hô lên, vội vàng ngăn cản.  

 

Nhưng linh hồn Võ Thần đã nhìn về phía Liễu Như Yên.  

 

Liễu Như Yên bị lão nhìn, như đang ngồi trên bàn chông, nhưng cô ta vẫn cả gan nói: “Thật ra mấy trăm năm trước, thế giới này đã không còn là nơi mà tiền bối Võ Thần từng sống nữa rồi”.  

 

“Mấy trăm năm trước, để nhanh đột phá Thiên Cảnh, đạt tới cảnh giới mới hơn, vì lợi ích cá nhân, mười mấy cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong đã triệu tập tất cả bậc thầy trận pháp hàng đầu, sau đó chia thế giới thành thế tục và giới Cổ Võ”.  

 

“Giới Cổ Võ là nơi của những cao thủ hàng đầu kia, họ gần như thu hút hết linh khí về giới Cổ Võ, vì thế, linh khí ở giới Cổ Võ nồng đậm hơn vô số lần, còn thế tục thì biến thành nơi thiếu thốn linh khí, ở thế tục, có thể đột phá Thiên Cảnh đã là thiên tài của thiên tài rồi”.  

 

“Nhưng để tránh cho cao thủ Thiên Cảnh xuất hiện ở thế tục rồi phá hỏng kết giới, người của giới Cổ Võ đã lập nên Thủ Hộ Minh, dùng danh nghĩa bảo vệ thế tục để giám sát thế tục, một khi phát hiện có cao thủ Thiên Cảnh xuất hiện, họ sẽ đưa người đó đến giới Cổ Võ hoặc xóa sổ đối phương”.  

 

“Thế nên Võ Tông chỉ được như ngày hôm nay, không phải do các thế hệ tông chủ bất tài, mà do ở thế tục với linh khí cạn kiệt này, họ cũng không còn cách nào nữa”.  

 

Ầm!  

 

Liễu Như Yên vừa dứt lời, khí thế càng khủng khiếp hơn bùng nổ từ linh hồn Võ Thần.  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.