Chương trước
Chương sau
 

Thấy ba người vẫn định nói gì đó, Liễu Như Yên lập tức nhíu mày, quát lớn, lạnh lùng nói: “Nếu tôi đã bảo các cô cậu không nên nhúng tay thì cũng không cần nhúng tay vào, bằng không, đừng trách tôi không khách sáo!”  

 

Mắt ba người Hạ Quân đỏ hoe, họ siết chặt nắm tay, đương nhiên họ hiểu rõ, Liễu Như Yên cũng không định quát họ thật, mà cô ta đang không muốn liên lụy họ.  

 

Tề Anh Vệ là yêu nghiệt hàng đầu trong thế hệ trẻ ở Hạ Giới giới Cổ Võ bây giờ, nhà họ Tề cũng có địa vị cực cao, đây không phải người mà đám người Hạ Quân có thể đắc tội.  



 

Tề Anh Vệ khinh thường nhìn họ, lạnh lùng nói: “Liễu Như Yên, cô định đối đầu với tôi thật à?”  

 

Bên cạnh anh ta, trừ hai hộ vệ Thiên Cảnh Nhị Phẩm ra, còn có bảy cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ do anh ta âm thầm nâng đỡ.  

 



Liễu Như Yên không thể đối phó nổi đội ngũ này.  

 

Liễu Như Yên cũng vô cùng lo lắng, thật ra cô ta đang đánh cược rằng Đỗ Trọng vẫn còn sự chuẩn bị, cược Đỗ Trọng sẽ triệu hồi dấu ấn của thần ở Võ Tông vào lúc nguy cấp, cũng đặt cược vào thanh niên có linh hồn Ma Thần đứng sau Đỗ Trọng.  

 

Sau khi thấy bảy cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ xuất hiện bên Tề Anh Vệ, sắc mặt Đỗ Trọng đã nghiêm nghị đến cực điểm.  

 

Tuy ông ta rất tin vào Dương Thanh, nhưng bây giờ, ông ta cũng không khỏi lo cho Võ Tông.  

 

Cho dù Dương Thanh tới, anh sẽ đối phó được với đội hình mạnh mẽ bên Tề Anh Vệ à?  

 

Có thể nói ông ta cũng đang đánh cược, ông ta đặt cược hết mọi thứ vào Dương Thanh, một khi thua thì sẽ mất cả Bắc Vực, thậm chí là cả mạng sống.  

 

Liễu Như Yên nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Tề Anh Vệ, lạnh lùng nói: “Tề Anh Vệ, đừng nhiều lời nữa, hôm nay tôi đã nói rõ rồi, Võ Tông là đồng minh của Liễu Như Yên tôi, ai dám nhòm ngó Bắc Vực thì tức là đang đối đầu với tôi”.  

 

Tề Anh Vệ hơi kinh ngạc, anh ta nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi, anh ta đã tung át chủ bài ra, tại sao Liễu Như Yên vẫn dám cứng đầu như thế chứ?  

 

Chỉ nhờ năm cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm bên Liễu Như Yên à?  

 

Về phần Võ Tông, trừ Đỗ Trọng ra, Tề Anh Vệ hoàn toàn không thèm nhìn đến người khác.  

 

Nhưng sự thật cũng là như thế, bên anh ta toàn cao thủ Thiên Cảnh, trừ Đỗ Trọng, người mạnh nhất ở Võ Tông mới đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, anh ta có thể giết họ dễ dàng.  

 

“Nếu vậy thì đừng trách tôi không biết thương hoa tiếc ngọc!”  

 

Tề Anh Vệ híp mắt, nói bằng giọng đằng đằng sát khí, sau đó ra lệnh: “Ra tay đi!”  

 

Ầm!  

 

Khí thế Thiên Cảnh khủng khiếp lập tức bao trùm cả Võ Tông.  

 

Hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm và bảy cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bên cạnh Tề Anh Vệ đều lao tới chỗ Võ Tông.  

 

Còn Tề Anh Vệ thì xông về phía Liễu Như Yên.  

 

Gần như trong chớp mắt, cao thủ của hai bên đã lao vào nhau.  

 

Liễu Như Yên và Tề Anh Vệ cũng giao chiến.  

Hai người vốn là cao thủ mạnh nhất dưới Thiên Cảnh, có thể đột phá Thiên Cảnh bất cứ lúc nào, hơn nữa vì đến từ gia tộc hàng đầu nên họ đều sở hữu rất nhiều thủ đoạn, sau khi dốc toàn lực, họ có thể sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.