Chương trước
Chương sau
“Đại trưởng lão, hãy mời ý thức của Tuyết Nữ giết hết kẻ địch đi!”

 

...

 

Trong lúc nhất thời, cao thủ Thánh Cung đều lên tiếng thuyết phục.

 

Mắt Lục Bán Liên đỏ hoe, nước mắt lưng tròng, sau khi Bùi Thiên Âm tan biến, mọi chuyện ở Thánh Cung đều do bà ta quyết định, tuy bà ta chưa thừa kế chức cung chủ Thánh Cung, nhưng đã được xem như cung chủ rồi.

 



Nếu Thánh Cung biến mất dưới tay bà ta, sau khi chết, bà ta biết đối mặt với liệt tổ liệt tông của Thánh Cung kiểu gì chứ?

 

Một khi mời ý thức của Tuyết Nữ giết người nhà họ Nhạc, chắc chắn Thánh Cung sẽ phải giải thể, bằng không, khi cao thủ nhà họ Nhạc đến cũng là lúc Thánh Cung bị tiêu diệt.

 

Lục Bán Liên nhìn đám người, hỏi: “Mọi người không oán hận chứ?”



 

“Không oán hận!”

 

Đám người cùng đồng thanh hô lớn, không ai trong số họ oán hận hết, ai cũng có vẻ kiên định.

 

Trong lòng họ, Lệ Trần chính là chồng Bùi Thiên Âm, cũng là người của Thánh Cung.

 

Người của Thánh Cung sẽ không trơ mắt nhìn Lệ Trần chết ở Thánh Cung sau khi chiến đấu với kẻ địch để bảo vệ Thánh Cung.

 

Trong mắt Lục Bán Liên lóe lên sát khí, bà ta nói lớn: “Được, nếu các vị đã không oán trách, không hối hận, vậy chúng ta cùng mời ý thức của Tuyết Nữ ra, giết hết kẻ địch!”

 

“Ầm!”

 

Đúng lúc này, Lệ Trần bị chú Khôn đánh trúng ngực, lão hộc máu, bay ra xa.

 

“Hừ!”

 

Chú Khôn lạnh lùng nói: “Nếu ông đã từ chối làm chó cho cậu Nhạc, vậy tôi đành tiễn ông lên đường!”

 

Sau khi dứt lời, lão ta xông tới chỗ Lệ Trần, sắp tung đòn chí mạng.

 

Người của Thánh Cung đều biến sắc, vội hô lớn: “Mau mời ý thức của Tuyết Nữ ra đi!”

 

Lục Bán Liên vội khởi động trận pháp triệu hồi, định mời ý thức của Tuyết Nữ.

 

Đúng lúc này, ma uy khủng khiếp bỗng bao phủ cả Thánh Cung.

 

Ngay sau đó, mọi thứ ở Thánh Cung như ngừng lại trong khoảnh khắc này.

 

Chú Khôn đã giơ cao tay lên, sắp tung đòn chí mạng vào ngực Lệ Trần.

 

Vào khoảnh khắc mọi thứ dừng lại này, một thanh niên bỗng xuất hiện trước mặt Lệ Trần như bóng ma, anh giơ tay đấm vào ngực chú Khôn.

 

“Ầm!”

 

Vào khoảnh khắc anh đấm trúng ngực chú Khôn, mọi thứ ở Thánh Cung lại bình thường như cũ.

 

Trước sự khiếp sợ của tất cả mọi người, chú Khôn mạnh mẽ bay ra xa, hộc máu.

 

Mọi người đều nhìn về phía người thanh niên đang đứng trước Lệ Trần, ai cũng như thấy ma.

 

Họ nhớ rõ hồi nãy chú Khôn sắp đánh trúng ngực Lệ Trần rồi, người thanh niên kia chắn trước mặt Lệ Trần từ bao giờ chứ?


 

Lúc này Dương Thanh đang vô cùng tức giận, nếu anh đến trễ mấy giây, có lẽ Lệ Trần đã trúng đòn chí mạng, cho dù không chết thì cũng mất hết võ công.

 

Chú Xương đang chuẩn bị ra tay với Lệ Trần cũng mở to mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.