Chương trước
Chương sau
Sau khi thấy Lệ Trần xuất hiện, người của Thánh Cung đều hết sức vui mừng.

 

Lục Bán Liên vội nói: “Tông chủ Lệ, ông tới đúng lúc quá, mong ông nể mặt tông chủ Bùi, giúp Thánh Cung chúng tôi”.

 

Để Bùi Thiên Âm an toàn vượt qua thiên kiếp, Lệ Trần đã sẵn sàng hy sinh bản thân để giúp Bùi Thiên Âm, người của Thánh Cung đều nhớ kỹ ân tình này.

 

Tuy sau cùng Bùi Thiên Âm lại hy sinh để cứu Lệ Trần, nhưng cho dù thế nào, điều đó vẫn cho thấy tình cảm giữa Bùi Thiên Âm và Lệ Trần là tình yêu đích thực.



 

Lệ Trần quan sát người của Thánh Cung, thấy không ai bị thương thì thở phào nhẹ nhõm.

 

Lão nói: “Mọi người cứ yên tâm, có tôi ở đây, không thế lực nào được vấy bẩn Thánh Cung hết”.

 



Sắc mặt của ba người Nhạc Không u ám tới cực điểm.

 

Cao thủ bên trái Nhạc Không nghiêm nghị nói: “Người này tu luyện ma đạo, thực lực cực mạnh, có lẽ đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ”.

 

Nghe thấy thế, Nhạc Không nhíu mày, cũng không kiêng dè, lạnh lùng nói: “Đúng là đáng kinh ngạc, ở thế tục thiếu thốn linh khí mà vẫn có người tu luyện được đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ”.

 

Đúng là anh ta không kiêng dè gì Lệ Trần, vì trong số hai cao thủ phía sau anh ta, cao thủ bên trái đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, còn cao thủ bên phải thì có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong.

 

Tuy anh ta chưa đột phá Thiên Cảnh nhưng cũng là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong rồi.

 

Trên khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, anh ta cũng là cao thủ có thiên phú hàng đầu.

 

Nhạc Không đứng chắp tay sau lưng, híp mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Trần, lạnh lùng nói: “Dám ăn nói xằng bậy trước mặt người nhà họ Nhạc tôi, ông muốn chết à?”

 

Sau khi anh ta dứt lời, hai cao thủ nhà họ Nhạc cùng bước lên trước, phóng khí thế về phía Lệ Trần.

 

“Hừ!”

 

Trong mắt Lệ Trần lóe lên sát khí, ma uy khủng khiếp cũng lao tới chỗ người nhà họ Nhạc.

 

Khí thế của hai bên va vào nhau, khiến cả Thánh Cung nồng nặc mùi thuốc súng, áp lực khổng lồ khiến người ta có cảm giác ngạt thở.

 

Trong mắt Lệ Trần tràn ngập vẻ hung tợn, lão cắn răng: “Cút khỏi Thánh Cung ngay, bằng không, đừng trách tôi không khách sáo!”

 

Lão chạy tới Thánh Cung ngay sau khi tỉnh lại vì ôm hy vọng sẽ tìm thấy linh hồn Bùi Thiên Âm ở Thánh Cung.

 

Càng kéo dài thời gian thì hy vọng tìm thấy Bùi Thiên Âm cũng càng xa vời.

 

Bây giờ, cao thủ đến từ nhà họ Nhạc ở Hạ Giới giới Cổ Võ khiến lão vô cùng sốt ruột.

 

“Chú Khôn, chú chăm sóc ông ta đi!”

 

Nhạc Không nói với cao thủ bên trái anh ta.

 

“Vâng!”

 

Chú Khôn hơi nhích chân, sức mạnh khổng lồ lập tức đưa lão ta lao về phía Lệ Trần.

 

Chú Khôn là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, vừa ra tay đã dốc toàn lực.


 

Thấy chú Khôn xông tới chỗ mình, lão hơi co ngón chân lại, cơ thể bỗng lao đi.

 

“Ầm!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.