Chương trước
Chương sau
 Nhưng nếu lão không ra tay, chắc chắn Bùi Thiên Âm sẽ tan thành tro bụi dưới tia sét thứ ba.  

 

Lão không muốn chứng kiến bất kỳ kết quả nào hết.  

 

Lão siết chặt nắm tay, nhìn Bùi Thiên Âm bằng đôi mắt đỏ ngầu.  

 

“Đoàng đoàng!”  



 

Mấy tia sét chói mắt lại xẹt qua chân trời, tiếp đến là tiếng sấm đinh tai nhức óc.  

 

Đây mới chỉ là sấm sét trên bầu trời, giữa sấm sét đang ngày càng dày đặc, tia sét thứ ba của thiên kiếp cũng xuất hiện.  

 



Lệ Trần có thể cảm nhận rõ, uy lực của thiên kiếp trên vùng trời Thánh Cung đang mạnh dần lên, tia sét thứ ba sẽ giáng xuống bất cứ lúc nào.  

 

Lão nhìn chằm chằm vào Bùi Thiên Âm, ánh mắt bỗng trở nên kiên định.  

 

Đúng lúc này, uy lực của thiên kiếp cũng mạnh hẳn, đã đạt đến đỉnh cao.  

 

“Là lúc này!”  

 

Lệ Trần bỗng hơi nhích chân, xông tới chỗ Bùi Thiên Âm.  

 

Bùi Thiên Âm cũng nhận ra Lệ Trần đang xông về phía mình, bà ta lập tức biến sắc, giận dữ quát: “Lệ Trần! Ông cút đi cho tôi! Nếu ông dám ngăn thiên kiếp của tôi, kiếp này tôi không chết không thôi với ông!”  

 

Nhưng Lệ Trần không hề quan tâm đến lời Bùi Thiên Âm nói, gần như trong nháy mắt, lão đã xuất hiện bên cạnh Bùi Thiên Âm.  

 

Đúng lúc này, một tia sét chói mắt xẹt qua chân trời.  

 

Lệ Trần bỗng dang tay ra, hét lớn: “Giáng thiên kiếp!”  

 

Lệ Trần vừa nói xong, Bùi Thiên Âm đang định ra tay với lão bỗng cảm nhận được một cảm giác rất kỳ diệu, bà ta không sao cử động nổi.  

 

Bùi Thiên Âm lập tức biến sắc, bà ta như đang bị trói, không sao nhúc nhích được.  

 

“Lệ Trần, ông định làm gì?”  

 

Nhưng Lệ Trần vẫn không trả lời, lão dang tay ra.  

 

“Đoàng đoàng!”  

 

Ngay sau đó, một tia sét chói mắt lập tức giáng xuống.  

 

Điều khiến mọi người khiếp sợ chính là thiên kiếp của Bùi Thiên Âm lại giáng lên người Lệ Trần.  

 

Lệ Trần vẫn đứng vững, để mặc thiên kiếp xuyên qua người mình.  

 

Nhưng cảnh tượng khiến mọi người khiếp sợ hơn nữa lại xảy ra, sau khi tia sét thứ ba giáng lên người Lệ Trần rồi xuyên qua cơ thể lão, nó như bị thu nhỏ mấy lần, rồi lại giáng lên người Bùi Thiên Âm.  

 

Hay nói cách khác, Bùi Thiên Âm cũng đang chịu tia sét thứ ba, nhưng thiên kiếp mà bà ta phải chịu sẽ yếu hơn thiên kiếp mà Lệ Trần phải chịu rất nhiều.  

 

Mắt Bùi Thiên Âm đẫm lệ, nước mắt rơi không kiểm soát.  

 

Bà ta hét lớn: “Lệ Trần, ông cút đi cho tôi! Tôi không cần ông giúp, ông cút đi! Cút đi cho tôi!”  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.