Chương trước
Chương sau
 Ông ta lại bị Dương Thanh giữ lấy cổ tay trái.  

 

“Bách Lý Kinh Vân, tôi xin nhận ý tốt của ông, tôi cũng rất cảm ơn ông vì đã giúp tôi, nhưng xin lỗi, tôi không hề có hứng thú với việc gia nhập Thủ Hộ Minh”.  

 

Dương Thanh bình tĩnh nói: “Ông không phải đối thủ của tôi, ông đi đi!”  



 

Bách Lý Kinh Vân tức giận nói: “Cậu biết Thủ Hộ Minh có địa vị thế nào ở giới Cổ Võ không hả? Ngay cả thế lực hàng đầu giới Cổ Võ cũng muốn đưa cao thủ vào đó, giờ minh chủ Đỗ đã đồng ý sẽ để cậu nhậm chức thủ hộ thứ mười nếu cậu đồng ý gia nhập Thủ Hộ Minh”.  

 

“Tại sao cậu vẫn muốn từ chối chứ? Chẳng lẽ cậu không sợ hậu quả nghiêm trọng khi từ chối gia nhập Thủ Hộ Minh à?”  



 

“Tôi nói cho cậu biết, bây giờ các thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ đều đã chuẩn bị kỹ, rất nhiều cao thủ Thiên Cảnh đã tới thế tục rồi, chỉ chờ cậu từ chối gia nhập Thủ Hộ Minh thôi, một khi cậu từ chối, cao thủ của giới Cổ Võ sẽ lập tức ra tay với cậu”.  

 

Dương Thanh nhíu mày, lạnh lùng nói: “Tôi nói chưa rõ à? Nếu còn dám ngăn tôi, đừng trách tôi không khách sáo!”  

 

Sau khi anh dứt lời, sức mạnh huyết mạch trong người anh lập tức bùng nổ, sức mạnh cuồng bạo đẩy Bách Lý Kinh Vân lùi mấy chục bước.  

 

Dương Thanh không hề quan tâm đến Bách Lý Kinh Vân vẫn đang đờ đẫn, nói với Lệ Trần: “Tiền bối, chúng ta đi!”  

 

Lệ Trần nhìn Bách Lý Kinh Vân rồi lập tức rời đi với Dương Thanh.  

 

Lần này, Bách Lý Kinh Vân không ngăn cản nữa, ông ta siết chặt nắm tay, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng.  

 

Ông ta đã biết mình và Dương Thanh chênh nhau nhiều đến mức nào, nếu Dương Thanh nghiêm túc thật, có lẽ sẽ có thể giết ông ta ngay tức khắc.

 

Dương Thanh và Lệ Trần đã rời đi, Bách Lý Kinh Vân chỉ có thể từ bỏ việc thuyết phục, ông ta hiểu rõ với thực lực của mình bây giờ, còn lâu ông ta mới là đối thủ của Dương Thanh.  

 

Bách Lý Kinh Vân nhìn theo bóng lưng Dương Thanh, kiên định nói: “Dương Thanh, một ngày nào đó, tôi sẽ vượt xa cậu!”  

 

Phía bên kia, Dương Thanh và Lệ Trần bắt đầu chuyến đi đến Thánh Cung.  

 

Lệ Trần chợt nói: “Thật ra Bách Lý Kinh Vân rất được, cậu ta rất khác với những gì mà tôi biết về cao thủ của giới Cổ Võ”.  

 

Dương Thanh gật đầu: “Đó là một người bạn đáng để kết giao, nhưng tôi không chung đường với ông ta, ông ta càng tiếp xúc nhiều với tôi thì sẽ càng khó xử”.  

 

Anh hiểu rõ, việc phá vỡ kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ khiến cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ bị ảnh hưởng nặng nề đến mức nào, có lẽ cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ đều vô cùng căm hận anh.  

 

Tuy đầu sỏ phá vỡ kết giới là linh hồn Ma Thần khi chiếm cơ thể anh, nhưng đương nhiên người của giới Cổ Võ sẽ đổ hết mọi chuyện lên đầu anh rồi.  

 

Lệ Trần chợt hỏi: “Cậu không muốn gia nhập Thủ Hộ Minh thật à?”  

 

Dương Thanh lắc đầu, nhìn về phía Lệ Trần: “Nếu tiền bối là minh chủ Thủ Hộ Minh, còn tôi là người đã phá vỡ kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục, tiền bối sẽ thật lòng muốn cho tôi gia nhập Thủ Hộ Minh, còn để tôi trở thành thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh chắc?”  

 

Nghe thấy thế, Lệ Trần lập tức im lặng.  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.