Chương trước
Chương sau
 Lúc này Dương Thanh cũng đuổi tới, anh lập tức ngăn Lệ Trần lại, trầm giọng nói: “Tiền bối, tiền bối đi xem cung chủ Bùi thế nào trước đi!”  

 

Lúc này Tần Y như biến thành người khác, có lẽ thực lực mà cô ta phát huy đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, Lệ Trần mới bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, không thể là đối thủ của Tần Y được.  

 

Nếu Lệ Trần ra tay, có lẽ sẽ bị Tần Y giết chết.  

 



Lệ Trần trừng mắt nhìn Tần Y, lập tức quay người xông tới chỗ Bùi Thiên Âm.  

 

Tuy lão có mâu thuẫn rất lớn với Bùi Thiên Âm, nhưng thật ra hai người đã từng có tình cảm rất sâu đậm.  

 



Hồi nãy, để bảo vệ Lệ Trần, Bùi Thiên Âm đã sẵn sàng chắn trước mặt Lệ Trần, đỡ đòn tấn công của Tần Y, hành động này đã đủ để cho thấy vấn đề.  

 

Dương Thanh đứng trước mặt Tần Y, nhìn Tần Y vừa quen thuộc vừa xa lạ, trên mặt tràn ngập vẻ đau khổ.  

 

Dương Thanh cắn răng: “Rốt cuộc cô là ai?”  

 

Linh hồn Ma Thần cũng từng chiếm cơ thể anh, mà lúc này Tần Y lại không nhận người thân quen, còn thể hiện thực lực mạnh mẽ, điều đó khiến Dương Thanh không thể không nghi ngờ rằng liệu có phải Tần Y đã bị linh hồn của cao thủ viễn cổ thần bí nào đó chiếm cơ thể không.  

 

Nghe thấy Dương Thanh hỏi thế, Tần Y nhíu mày, cũng không trả lời, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh mấy giây rồi thu khí thế lại, quay người rời đi, chỉ sau thoáng chốc, Tần Y đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt Dương Thanh.  

 

Sau khi Tần Y đi, Dương Thanh thầm thở phào nhẹ nhõm.  

 

Với thực lực và tình trạng của anh bây giờ, anh không thể là đối thủ của Tần Y, nếu Tần Y định giết anh thật, anh sẽ không còn cách để đối phó.  

 

Anh muốn hỏi Tần Y rất nhiều chuyện, nhưng người đã đi rồi, tình trạng của Mã Siêu lại vô cùng nguy hiểm, giờ anh chỉ có thể chú tâm vào Mã Siêu.  

 

Nhiệt độ nóng rực liên tục tràn ra từ người Mã Siêu, nhưng không nghiêm trọng như ban đầu nữa.  

 

Thấy Mã Siêu đã chìm vào hôn mê, Dương Thanh không biết phải làm gì.  

 

Bây giờ anh chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Phùng Tiểu Uyển, nếu ngay cả Phùng Tiểu Uyển cũng không có cách chữa cho Mã Siêu, Mã Siêu sẽ xong đời mất.  

 

Anh không tin Mã Siêu đã thất bại, cũng không tin rằng Mã Siêu sẽ không thể vượt qua kiếp nạn này.  

 

Lúc này, Lệ Trần cũng bước tới.  

 

“Mã Siêu thế nào rồi?”  

 

Lão nhìn Mã Siêu rồi lập tức quay sang Dương Thanh.  

 

Dương Thanh lắc đầu, trầm giọng nói: “Tình hình vô cùng không ổn, phải nghĩ cách kìm hãm long mạch trong người cậu ấy, bằng không, cơ thể cậu ấy sẽ bị long mạch đốt cháy”.  

 

Nếu người của giới Cổ Võ nghe thấy anh nói thế, chắc chắn họ sẽ vô cùng kinh ngạc.  

 

Con đường đi đến đỉnh cao mà Lệ Trần cho Mã Siêu chọn chính là hấp thu hạch tâm của long mạch.  

 

Hạch tâm của long mạch, ý nghĩa cũng như tên, có thể nói hạch tâm của long mạch là trái tim của long mạch, sau khi mất đi hạch tâm, long mạch cũng sẽ biến mất.  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.