Chương trước
Chương sau
 Lúc này, một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong nhìn về phía đạo sĩ áo vải, nói: “Đạo sĩ áo vải, ông nói thật à? Nếu có ai trong chúng tôi giúp ông giết Dương Thanh, ông sẽ nhường lại dao găm linh khí? Còn đồng ý nợ chúng tôi một ân tình ư?”  

 

Ở đây chỉ có hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ bị Lý Cương đánh bại bằng dao găm linh khí đã rời đi, bây giờ chỉ còn đạo sĩ áo vải là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.  

 

Còn lại đều là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh.  

 

Đạo sĩ áo vải nhìn về phía cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong vừa lên tiếng, nói: “Tôi sẽ không dùng danh tiếng của Thánh Cung để lừa các người, chỉ cần ai đồng ý hợp sức giết Dương Thanh với tôi, dao găm linh khí sẽ thuộc về người đó, còn nhận được một ân tình của tôi”.  

 

“Với ân tình của tôi, các người có thể giết bất cứ ai mà các người muốn giết, nếu tôi không giết được, tôi sẽ mời tám vị tướng của Thánh Cung ra tay, bảo đảm trả được ân tình cho các người”.  

 

Có thưởng lớn thì sẽ có người dũng cảm!  

 

Quả nhiên, đạo sĩ áo vải vừa dứt lời, một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong lập tức bước ra, ông ta nhìn về phía đạo sĩ áo vải: “Tôi đồng ý giúp ông một tay!”  

 

“Tôi cũng đồng ý giúp ông một tay!”  

 

“Tôi cũng đồng ý!”  

 

...  

 

Trong lúc nhất thời, có bảy cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ và đỉnh phong bước ra.  

 

Mấy cao thủ còn lại hoặc kiêng dè bối cảnh của Dương Thanh, hoặc biết nếu mình tham gia vào cũng chỉ là vật hy sinh, thế nên không ra mặt.  

 

Đạo sĩ áo vải nhếch môi, nói: “Tốt lắm! Xem như tôi nợ mỗi người một ân tình, nhưng chỉ có một con dao găm linh khí thôi, ai giết được Dương Thanh sau cùng thì dao găm linh khí sẽ thuộc về người đó”.  

 

“Được!”  

 

Bảy cao thủ vừa bước ra đáp.  

 

Bảy cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ và đỉnh phong nhanh chóng bao vây Dương Thanh lại.  

 

Đạo sĩ áo vải nhìn chằm chằm vào Dương Thanh với vẻ mặt đầy sát khí: “Chàng trai, đây chính là cái giá phải trả khi cậu đắc tội với tôi, cậu sẽ chết rất thê thảm đấy! Tôi bảo đảm sẽ không để cậu được toàn thây!”  

 

Dương Thanh không quan tâm đến đạo sĩ áo vải, anh nhìn bảy cao thủ đang bao vây mình, lạnh lùng nói: “Nếu các người muốn giết tôi thì phải chuẩn bị sẵn tư tưởng sẽ bị giết”.  

 

“Không thể không nói, các người đúng là đám ngu xuẩn, đạo sĩ áo vải chỉ muốn dùng cái chết của các người để tiêu hao thực lực của tôi mà thôi”.  

 

“Ngay cả đạo sĩ áo vải có thực lực sánh ngang Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ cũng bị tôi chém đứt tay, các người có thể làm gì tôi à?”  

 

“Tôi khuyên các người, nếu bây giờ các người rời đi, tôi có thể xem như không có chuyện gì, một khi khai chiến, tôi sẽ không nương tay đâu, cho các người một phút để suy nghĩ, một phút sau, nếu các người vẫn chưa rời đi, xem như các người muốn đánh một trận sống còn với tôi”.  

 

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, sắc mặt của bảy cao thủ hết sức khó coi.  

 

Đương nhiên họ hiểu, Dương Thanh cũng không nói láo, trận chiến giữa Dương Thanh và đạo sĩ áo vải hồi nãy đã nói lên tất cả rồi.  

 

Nhưng cám dỗ mà đạo sĩ áo vải đưa ra quá lớn, lớn đến mức họ không từ chối nổi.  


 

Từng giây trôi đi, không ai trong bảy cao thủ rời đi cả.  

 

Dương Thanh sầm mặt, nhìn bảy người bằng đôi mắt đỏ ngầu, lạnh lùng nói: “Nếu các người muốn chết, tôi sẽ giúp một tay!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.