Chương trước
Chương sau
 Nhưng điều khiến mọi người khiếp sợ chính là nắm đấm này của Lý Cương chẳng ảnh hưởng gì tới lão già áo vải hết.  

 

Lý Cương cũng ngơ ngác, nhìn về phía lão già áo vải với sắc mặt trắng bệch.  

 

Ông ta bỗng cảm thấy, hình như thực lực của mình lại quay về Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, chống lại cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ bằng thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, lấy đâu ra phần thắng chứ?  

 

Lão già áo vải cười lạnh: “Không biết tự lượng sức mình!”  

 

Lão ta nói rồi bỗng tung chưởng.  

 

“Rầm!”  

 

Lão già áo vải đánh trúng ngực Lý Cương, tiếng va chạm nặng nề vang lên, Lý Cương bay thẳng ra xa mười mấy mét, hộc máu, lập tức mất mạng.  

 

Đòn đánh này khiến tất cả mọi người sững sờ.  

 

Có người bỗng hoảng sợ nói: “Kim Cương chưởng! Ông ta là đạo sĩ áo vải của Thánh Cung!”  

 

“Ông ta là người của Thánh Cung à!”  

 

“Người của Thánh Cung cũng nhúng tay rồi, làm gì còn chuyện của chúng ta nữa chứ?”  

 

Những cao thủ của các thế lực khác đang chờ ra tay ở xung quanh đều nhỏ giọng xì xào.  

 

Dương Thanh híp mắt, nhìn chằm chằm vào đạo sĩ áo vải, đối phương là người của Thánh Cung, có lẽ bây giờ Tần Y cũng đang ở Thánh Cung.  

 

Sau khi Lý Cương thất bại, dao găm linh khí đã về tay Dương Thanh.  

 

Trong lúc Dương Thanh nhìn chằm chằm vào đạo sĩ áo vải, đạo sĩ áo vải cũng đang quan sát Dương Thanh, tuy lão ta không nói gì, nhưng Dương Thanh đã nhận thấy sát khí trong mắt đối phương.  

 

Theo lời Tống Nghị, sát thủ của Thánh Cung sẽ không ngừng đuổi giết người bị Thánh Cung nhắm tới, đến khi mục tiêu chết mới thôi.  

 

Lần trước là Tần Y, cô ta đã rời đi sau khi ám sát thất bại.  

 

Lần này, Thánh Cung cử đạo sĩ áo vải mạnh hơn đến, chẳng những muốn cướp dao găm linh khí mà còn muốn giết anh.  

 

“Không hổ là người thanh niên khiến cả cung chủ phải khen không ngớt lời, còn trẻ mà đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, đúng là đáng kinh ngạc”.  

 

Đạo sĩ áo vải nhìn chằm chằm vào Dương Thanh một lúc lâu, chợt nói.  

 

Dương Thanh nhíu mày, lạnh lùng nói: “Ông tới để giết tôi à?”  

 

Đạo sĩ áo vải cũng không ra tay ngay, lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cung chủ có lệnh, nếu cậu đồng ý gia nhập Thánh Cung thì sẽ không phải chết”.  

 

Tuy đối phương chỉ nói một câu, nhưng Dương Thanh đã hiểu ý lão ta, nếu anh không đồng ý gia nhập Thánh Cung, đạo sĩ áo vải sẽ giết anh.  

 

Câu nói này của đạo sĩ áo vải khiến các cao thủ xung quanh trợn tròn mắt, thì ra đạo sĩ áo vải đến đây vì Dương Thanh.  

 

Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn chằm chằm vào Dương Thanh với vẻ hâm mộ.  

 

Thánh Cung là tổ chức sát thủ hàng đầu ở thế tục, rất nhiều người muốn gia nhập Thánh Cung nhưng không đủ tư cách.  

 


Thánh Cung là thế lực gần với gia tộc và tông môn Cổ Võ, gia tộc và tông môn Cổ Võ không xuất hiện, còn ai dám động đến họ đây?  

 

Trong lúc mọi người đang nhìn Dương Thanh với vẻ hâm mộ, Dương Thanh bỗng lắc đầu: “Tôi từ chối!”  

Nghe thấy thế, mọi người đều sững sờ, sát khí khủng khiếp lan ra từ người đạo sĩ áo vải, nhiệt độ xung quanh cũng như giảm hẳn xuống.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.