Chương trước
Chương sau


Chương 4107

“Thật à?”

Câu nói này của Dương Thanh khiến Quỷ Thủ vô cùng kích động, lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.

Dương Thanh gật đầu: “Với khả năng của tiền bối thì có thể dễ dàng điều tra ra, tôi cũng có thể nói cho tiền bối biết, vị tiền bối này của tôi đang ở phủ thành chủ của Thiện Thành tại thế tục, tên Ảnh Tử!”

Quỷ Thủ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt nóng rực, nói: “Chỉ cần vết thương cũ ở đan điền của tôi khỏi hẳn, tôi có thể đồng ý bất cứ chuyện gì với cậu! Bao gồm cả việc đối phó với nhà họ Tề ở Hạ Giới giới Cổ Võ!”

Thậm chí lão ta còn không định đi điều tra chuyện này mà tin lời Dương Thanh luôn.

Dương Thanh chỉ chờ câu nói này của Quỷ Thủ, anh mỉm cười: “Tôi có thể bảo đảm sẽ chữa khỏi vết thương cũ ở đan điền tiền bối, hơn nữa tôi cũng không cần tiền bối làm chuyện gì quá đáng cho tôi, chỉ cần tiền bối đồng ý đi theo tôi đến khi tôi có sức chiến đấu Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong là được”.

Quỷ Thủ lập tức nhíu mày, nói với vẻ không vui: “Cậu định kiểm soát tôi cả đời à?”

Dương Thanh nói: “Bảy năm trước, tôi chỉ là người bình thường không có nền tảng võ đạo gì, một năm trước, tôi vẫn chỉ là một cao thủ mới bước vào Siêu Phàm Cảnh, nhưng bây giờ, tôi đã bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm, cũng có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ”.

“Tôi không cần có cảnh giới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, chỉ cần sức chiến đấu đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong là được, khi đó tiền bối không cần làm gì cho tôi nữa”.

“Còn tôi lại có thể tìm người giải quyết việc mà tiền bối không làm nổi sau khi cống hiến cho nhà họ Tề mấy chục năm chỉ trong mấy ngày, chẳng lẽ tiền bối vẫn thấy yêu cầu của tôi quá đáng lắm ư?”

Lời Dương Thanh nói khiến Quỷ Thủ ngẩn người.

Lão ta cứ tưởng cho dù thiên phú của Dương Thanh xuất chúng đến mấy thì cũng phải mất mấy chục năm để có sức chiến đấu Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, thậm chí cả đời.

Nhưng bây giờ sau khi bình tĩnh lại, lão ta mới nhận ra Dương Thanh vừa bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm nhưng đã có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, nếu Dương Thanh đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, có phải anh sẽ có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong không?

Hơn nữa Dương Thanh vừa nói, bảy năm trước, anh chỉ là sâu kiến không hề có nền tảng võ đạo.

Người luyện võ đều biết bắt đầu tu luyện võ đạo càng sớm thì nền tảng càng vững chắc, thành tựu sau này cũng càng cao, nhất là nếu muốn tu luyện võ đạo sau khi trưởng thành thì gần như không có bất kỳ hy vọng gì, cho dù tu luyện được thì cũng chỉ là sâu kiến trong giới võ đạo mà thôi.

Bảy năm trước, Dương Thanh đã 21 tuổi nhỉ? Khi đó anh mới bắt đầu tu luyện nhưng vẫn có thể đạt đến mức này, có thể tưởng tượng được thiên phú của Dương Thanh nghịch thiên đến mức nào.

Quỷ Thủ càng nghĩ càng thấy khiếp sợ hơn.

Quỷ Thủ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, nghiêm nghị hỏi: “Cậu có cách chữa khỏi vết thương cũ ở đan điền tôi thật à?”

Vì lão ta kích động nên giọng cũng hơi run.

Dương Thanh gật đầu: “Đúng thế! Chẳng những tôi có cách chữa khỏi vết thương cũ ở đan điền tiền bối mà còn có thể giúp tiền bối đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm trong một tuần!”

“Thật à?”

Quỷ Thủ không kiểm soát nổi tâm trạng kích động của mình nữa, lão ta nghẹn ngào hỏi.

Dương Thanh gật đầu: “Với sự tích lũy nhiều năm của tiền bối, nếu vết thương cũ của tiền bối được chữa khỏi, cho dù tiền bối tự tu luyện, có lẽ vẫn có thể đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm trong ba tháng đúng không?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.