Chương trước
Chương sau


Chương 4040

Đồng thời, khí thế như có như không cũng lan ra từ người ông ta, ập tới chỗ Dương Thanh.

Nhưng Dương Thanh vẫn đứng đó, bình tĩnh nhìn về phía Tề Phong: “Tôi chính là tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu, ông tìm tôi có việc gì?”

Tề Phong thầm kinh hãi, ông ta có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong nhưng vẫn không thể nhìn thấu Dương Thanh.

Quan trọng là áp lực mà ông ta phóng ra không ảnh hưởng gì đến Dương Thanh cả.

Nếu Dương Thanh là cao thủ dưới Thiên Cảnh, anh đã quỳ rạp xuống đất trước áp lực mà Tề Phong vừa phóng ra rồi.

Rõ ràng thanh niên trước mặt ông ta cũng có thực lực trên Thiên Cảnh.

Chuyện này khiến Tề Phong vô cùng khiếp sợ, nếu Dương Thanh đã hơn 40 tuổi, ông ta sẽ không kinh hãi đến thế, nhưng trông Dương Thanh còn chưa đầy 30 tuổi.

Hình như ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng không có cao thủ Thiên Cảnh nào dưới 30 tuổi, ngay cả thiên tài số một trên bảng thiên tài của Hạ Giới giới Cổ Võ – Mộ Dung Yên Nhi cũng chỉ đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong khi 30 tuổi thôi.

Tề Phong bỗng nhớ đến một người, Dương Thanh!

Giờ tên Dương Thanh đã được lan truyền khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, mọi người đều nghĩ Dương Thanh đã phá vỡ kết giới bằng sức mạnh của linh hồn Ma Thần.

Nếu bảo thế tục có một cao thủ Thiên Cảnh dưới 30 tuổi, có lẽ chỉ có một người, đó là Dương Thanh.

Nhưng họ không biết Mã Siêu cũng đã bước vào Thiên Cảnh, thậm chí còn nhỏ hơn Dương Thanh hai tuổi nữa.

Tề Phong chợt hỏi: “Cậu là Dương Thanh à?”

Dương Thanh nhíu mày, trên mặt xuất hiện vẻ không vui, anh lạnh lùng hỏi: “Tìm tôi có việc gì?”

Sau khi được xác nhận, Tề Phong càng kiêng dè hơn, theo ông ta thấy, Dương Thanh có thể phát huy thực lực rất mạnh nhờ linh hồn Ma Thần, tuy tin tức mà Tề Anh Vệ mang về đã cho thấy rất có thể linh hồn Ma Thần trong người Dương Thanh đã ngủ say, nhưng mọi thứ chỉ là suy đoán.

Dù sao Ma Thần cũng là cao thủ hàng đầu trong truyền thuyết, cho dù bây giờ Ma Thần chỉ còn linh hồn thì vẫn khiến người ta kiêng dè.

“Không ngờ tứ trưởng lão lại là thiên tài trẻ như thế”.

Vẻ giận dữ trên mặt Tề Phong biến mất, ông ta cười nói với Dương Thanh: “Tôi gọi cậu là cậu Thanh nhé!”

Dương Thanh không nói gì, lạnh lùng nhìn đối phương.

Tề Phong nói: “Hôm nay tôi tới đây để hỏi về chuyện tứ trưởng lão cho mời người đại diện của các thế gia Cổ Võ ở Trung Châu vào tối nay, tứ trưởng lão có gì cần dặn dò à?”

Tuy ông ta tỏ vẻ khiêm nhường, nhưng khi ông ta nhìn về phía Dương Thanh, có thể thấy rõ sự ngạo mạn của ông ta qua nụ cười và ánh mắt.

Rõ ràng Diệp Chiến Quốc đã liên lạc với Tề Phong.

Dương Thanh bình tĩnh nói: “Nếu đã là cuộc họp, khi chưa tới giờ, đương nhiên tôi sẽ không nói trước nội dung cuộc họp cho ông biết, ông Tề cứ dự họp đúng giờ là được”.

Tề Phong mỉm cười, ngay sau đó, một cao thủ phía sau ông ta vội bước lên, bưng một chiếc hộp bằng gỗ đàn rất tinh xảo.

Tề Phong cười híp mắt: “Cậu Thanh, đây là chút tấm lòng của nhà họ Tề, cậu xem xem có hài lòng không?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.