Chương trước
Chương sau
Chương 2755:
Lúc này, Thượng Quan Tử Khiêm vẫn luôn im lặng chợt nói: “Bố, bố thả Nhu Nhu ra đi! Nếu cậu Thanh đã tới đây, còn gọi người bảo vệ Hoàng tộc ra, chắc cậu ấy đã rất tự tin rồi. Cậu ấy vốn là người trọng tình nghĩa, nếu biết Nhu Nhu bị giam lỏng vì cậu ấy, chắc chắn cậu ấy sẽ không bỏ qua cho bố đầu”.
Khí thế cuồng bạo bông lan ra từ người Thượng Quan Hoàng, lão ta nhìn chăm chăm vào Thượng Quan Tử Khiêm, cần răng: “Cậu đang định ép tôi nhường chức à?”
Thượng Quan Tử Khiêm bình tĩnh nói: “Bố, con chỉ đang trình bày sự thật mà thôi, hơn nữa Nhu Nhu vốn là người thừa kế mà bố quyết định, bây giờ con bé có quan hệ gần gũi với cậu Thanh như thế, nếu bổ truyền chức Hoàng Chủ cho nó, sau này, cậu Thanh sẽ trở thành người bảo vệ Hoàng tộc họ Thượng Quan chúng ta, một người bảo vệ thực thụ.
Lời lẽ hùng hồn của Thượng Quan Tử Khiêm đã thuyết phục được tất cả mọi người, trừ Thượng Quan Hoàng.
Vào giây phút này, sắc mặt Thượng Quan Hoàng hết sức u ám, lão ta nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Tử Khiêm, trong mắt hừng hực lửa giận.
Thượng Quan Hoàng im lặng một lúc lâu rồi mới nói: “Không ngờ có một ngày, tôi lại bị con trai mình ép phải nhường chức!”
Nghe thấy thế, Thượng Quan Tử Khiêm nói: “Bố, bố hiểu lầm con rồi, con không định ép bố nhường chức, con chỉ đưa ra phân tích chính xác nhất trong tình hình bây giờ mà thôi, với tầm mắt của bố, chắc bố cũng hiểu con nói thế chỉ vì Hoàng tộc”.
“Ha ha!”
Tiếng cười lạnh bỗng vang lên, Thượng Quan Tử Chí lạnh lùng nói: “Thượng Quan Tử Khiêm ơi Thượng Quan Tử Khiêm, không ngờ chú ngày càng dẻo miệng đấy, rõ ràng chú đang nhòm ngó chức Hoàng Chủ, nhưng lại hùng hồn nói mình vì Hoàng tộc”.
“Thượng Quan Nhu là con gái chú, nếu nó thừa kế chức chủ Hoàng tộc, chắc chú sẽ trở thành Hoàng Chủ ngay nhỉ?”
Thượng Quan Tử Khiêm lạnh nhạt nhìn Thượng Quan Tử Chí, hờ hững nói: “Thượng Quan Tử Chí, tôi biết vì Nhu Nhu đe dọa tới địa vị của anh ở Hoàng tộc, nên anh mới tìm mọi cách để loại bỏ nó, nhưng vào giây phút này, tôi mong anh có thể buông bỏ thành kiến với Nhu Nhu, ủng hộ con bé, bởi vì chỉ có nó mới là người thừa kế thích hợp nhất với chức Hoàng Chủ”.
Thượng Quan Tử Mặc cũng nói: “Thượng Quan Tử Khiêm, chú trơ trẽn hơn nữa được không thế? Một đứa con gái như Thượng Quan Nhu lấy tư cách gì để thừa kế chức Hoàng Chủ đây? Bố đồng ý chưa? Hay chỉ hai bố con chú nghĩ vậy?”
“Hay hai người đã thông đồng với Dương Thanh từ lâu, chỉ chờ ngày ép bố nhường chức? Tôi cảnh cáo chú, có tôi ở đây, đừng ai hòng ép bố làm gì”.
Ông ta nói rồi nhìn về phía Thượng Quan Hoàng, nghiêm túc nói: “Bố, bố cứ yên tâm, có con ở đây, không ai có thể ép bố làm gì, trừ khi con chết!”
Thượng Quan Tử Chí thấy thế, cũng vội tỏ thái độ: “Còn con nữa, không ai có thể ép bố cả, nếu Thượng Quan Tử Khiêm dám làm thế, cho dù con phải liều mạng thì cũng không để nó đạt được mục đích đâu”.
Thượng Quan Tử Khiêm bỗng cười lạnh, nhìn về phía họ: “Hai anh không cần vội vã bày tỏ thái độ như thế, cậu Thanh đã quay lại, còn gọi người bảo vệ Hoàng tộc ra, đương nhiên cậu ấy tự tin mình có thể đối phó, hay hai anh nghĩ cậu ấy sẽ dễ dàng tha cho Hoàng tộc họ Thượng Quan?”
“Đến khi đó, chỉ mình Thượng Quan Nhu – con gái tôi có thể cứu Hoàng tộc họ Thượng Quan mà thôi, nhưng bây giờ nó vẫn đang bị giam lỏng, một khi cậu Thanh biết người phụ nữ của cậu ấy bị đối xử như thế, hai anh nghĩ cậu ấy có dễ dàng tha cho Hoàng tộc họ Thượng Quan nữa không?”
“Mặt khác, nếu hai anh cho rằng cứ khống chế Nhu Nhu thì sẽ khiến cậu Thanh bó tay, tôi khuyên hai anh nên tìm hiểu thêm về cậu ấy. Các anh sẽ biết cậu ấy trọng tình nghĩa tới mức nào, hơn nữa, cậu ấy rất ghét bị uy hiếp”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.