Chương trước
Chương sau
Chương 2669:
Nhất thời ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Dương Thanh. Không ít người cũng nghi ngờ, dù sao lần trước sau khi đi Hoàng Thành Diệp, anh đã bị thương rất nặng, còn hôn mê tới mấy ngày liền.
Thậm chí còn bị nhà họ Lý giam lỏng nên rất nhiều đều nghi ngờ võ công của Dương Thanh đã mất hết, cho nên anh mới không dám manh động.
Không chỉ người nhà họ Lý nghĩ như vậy mà ngay cả người của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng đang nghi ngờ.
Trong mắt Thượng Quan Nhu hơi lóe lên, ngay cả cô ta cũng không biết liệu Dương Thanh đã khôi phục võ công hay chưa?
“Nơi này là Hoàng tộc, sao có thể cho các người càn rỡ như vậy?”
Thượng Quan Nhu bỗng nhiên đi lên trước, khí thế võ công Thần Cảnh trung kỳ lan tràn khắp người cô ta, dường như chỉ cần nhà họ Lý dám động thủ, cô ta sẽ ra tay với người nhà họ Lý ngay.
Lúc này Lý bảo tuấn gần như phát điên, dùng ánh mắt u ám nhìn chằm chằm Dương Thanh nói: “Nếu cậu là đàn ông, thì đừng núp sau lưng đàn bà, mau cút ra đây chấp nhận thách thức của tôi!”
Thượng Quan Nhu vừa muốn lên tiếng liền bị Dương Thanh ngắt lời: “Đúng là kẻ ngu không biết sợ. Nếu ông tổ của anh có mặt ở đây cũng không dám khiêu khích tôi. Nếu anh đã muốn chết như vậy thì tôi sẽ tiễn anh một đoạn!”
Trong lúc nói chuyện, Dương Thanh đã đi đến khoảng trống giữa đại sảnh vẻ mặt ngạo nghễ nhìn Lý Bảo Tuấn.
Lý Bảo Tuấn vốn vẫn không sợ Dương Thanh, nhưng khi thấy Dương Thanh ngạo nghễ bước tới thì trong lòng bỗng muốn rút lui.
Anh ta cũng là do giận quá mất khôn nên mới dám nói ra suy đoán của mình về việc liệu có phải Dương Thanh vẫn chưa khôi phục hay không? Mặc dù cũng có rất nhiều người đều nghi nghờ giống anh ta nhưng không ai dám nói ra.
“Dương Thanh, cậu quá lời rồi. Lý Bảo Tuấn có thân phận gì, cậu lại là thân phận gì? Làm sao nó có tư cách khiêu khích cậu chứ?”
Vị cha chú nhà họ Lý đột nhiên hoảng hốt, vội vàng bước tới, vẻ mặt sợ sệt nói: “Nếu công chúa Nhu đã có tình ý thì chúng tôi sẽ không làm khó người khác nữa. Cuộc hôn nhân thì coi như thôi đi. Chúng tôi sẽ dẫn Lý Bảo Tuấn rời đi ngay”.
Dứt lời, ông ta còn quát lên với Lý Bảo Tuấn: “Còn không mau xin lỗi cậu Thanh?”
Lý Bảo Tuấn vốn đã có ý định muốn rút lui, nhưng khi sau khi nghe được lời của vị cha chú kia, anh ta chỉ cảm thấy mình bị sỉ nhục thậm tệ.
Anh ta thấy mọi người đều nhìn mình bằng cặp mắt xem thường.
Vốn dĩ cơn lửa giận đã tắt lúc này lại bùng lên, Lý Bảo Tuấn đi thẳng lên trước cả giận nói: “Tôi không sai? Tại sao phải xin lỗi cậu ta?”
“Dương Thanh, nếu cậu dám chấp nhận thách đấu của tôi vậy hãy để mọi người ở đây biết, cậu bây giờ lợi hại đến cỡ nào?”
Nói xong, anh ta chưa kịp đợi vị cha chú nhà họ Lý ngăn cản đã xông thẳng về phía Dương Thanh.
“Thần Cảnh trung kỳ!”
“Không ngờ cậu ta lại đột phá đến Thần Cảnh trung kỳ!”
“Rốt cuộc con cháu của nhà họ Lý đã nhìn thấy hy vọng rồi!”
Lý Bảo Tuấn vừa ra tay rất nhiều cao thủ khác cũng thấy được cảnh giới võ thuật thật sự của anh ta. Người nhà họ Lý lập tức trở nên kích động như điên.
Những người khác của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng đều nhăn mặt. Nếu Dương Thanh thật sự không đỡ được một đòn này sẽ có hậu quả gì?
Hai tay Thượng Quan Nhu nắm chặt, chuẩn bị ứng cứu bất kỳ lúc nào. Lỡ như cô ta phát hiện Dương Thanh không đánh lại chắc chắn sẽ xông tới hỗ trợ ngay lập tức.
Nhưng Dương Thanh vẫn đứng yên tại chỗ, dường như không hề thấy được sự mạnh mẽ của Lý Bảo Tuấn, trong mắt còn lóe lên sự khinh thường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.