Chương trước
Chương sau
Chương 2610:
 
Cụ Đổng có thể khiến người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cảm nhận được uy lực, điều đó chỉ chứng †ỏ tu vi của ông ấy cao hơn chứ chưa hản có thể đột phá tới Siêu Phàm Bát Cảnh.
 
Cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh là tồn tại mà được cả những gia tộc Cổ Võ lánh đời xem như những người đứng đầu xuất chúng.
 
“Chúng ta nên mau chóng rời khỏi đây thì hơn. Nếu như người bảo vệ của Hoàng tộc họ Diệp bỗng nhiên lật mặt thì e rằng chúng ta chỉ có một con đường chết”, Tống Hữu lên tiếng nhắc nhở.
 
“Đi thôi!”
 
Ba người không do dự tiến thẳng tới sân bay quốc tế trong Hoàng thành Diệp, những cao thủ của nhà họ Lý cũng nhanh chóng rời đi.
 
Ba giờ sau, máy bay chậm rãi đáp xuống Hoàng thành Thượng Quan.
 
“Cậu Thanh, cậu không sao chứ?”
 
Lý Trọng đưa Dương Thanh đến nhà họ Lý rồi sắp xếp cho anh một tòa trong khu dinh thự. Lão †a nhìn thương thế trên người Dương Thanh, lo âu hỏi.
 
Anh lắc đầu, áy náy nói: “Tôi thật lòng xin lỗi.
 
Vốn dĩ muốn để nhà họ Lý thay thế Hoàng tộc họ Diệp, không nghĩ rằng người bảo vệ của họ lại mạnh đến như vậy”.
 
Lý Trọng vội vàng lắc đầu: “Cậu Thanh quá lời. Cậu dẫn dắt chúng tôi đối đầu với Hoàng tộc họ Diệp là chúng tôi đã biết ơn lắm rồi, sao có thể trách móc cậu được chứ?”
 
Lần này, Lý Trọng thật sự muốn để nhà họ Lý đi theo Dương Thanh. Lúc còn ở trên đỉnh Hoàng Sơn trong Hoàng thành Diệp, lão ta đã được tận mắt nhìn thấy thực lực của anh mạnh bao nhiêu.
 
Nếu không có người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp thì nhà họ Lý đã có thể thay thế Hoàng tộc họ Diệp rồi. Lý Trọng vô cùng có lòng tin với Dương Thanh. Mấu chốt là anh còn trẻ như vậy mà đã có thể bộc phát ra sức mạnh sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh, qua mấy năm nữa, có lế người bảo vệ của Hoàng tộc họ Diệp chỉ có một kết cục là bại trận mà thôi.
 
Tuy Lý Trọng không trách móc gì nhưng Dương Thanh vẫn cảm thấy vô cùng áy náy. Lần này là trách nhiệm của anh. Nếu anh không ngạo mạn, chưa hiểu rõ thực lực của người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp mà đã dẫn dắt các cao thủ trong nhà họ Lý đi tấn công Hoàng tộc họ Diệp thì chuyện đó đã không xảy ra.
 
Cũng may nhà họ Lý không có ai bị giết.
 
“Cậu Thanh, cô Uyển và cô Lâm tới muốn gặp cậu!”, đúng lúc này, một người giúp việc trong nhà họ Lý đi tới báo tin.
 
Dương Thanh do dự một chốc mới mở miệng nói: “Cho họ vào đi!”
 
Ban đầu anh định ra gặp nhưng dù sao cũng đang bị thương nặng, toàn thân đều là vết máu, quả thực trông vô cùng thê thảm.
 
Dương Thanh không muốn làm Phùng Tiểu Uyển và Ngải Lâm lo lắng, thế nhưng bây giờ mình đã thành ra như vậy rồi, chỉ có thể nhờ Phùng Tiểu Uyển chữa trị thôi Nhìn anh thì có vẻ rất thảm nhưng thực chất những vết thương bên ngoài không tính là gì, nghiêm trọng hơn phải nói đến nội thương. Do cưỡng chế tiến vào trạng thái cuồng hóa nên đã tạo ra thương thế cực lớn cho lục phủ ngũ tạng, tốc độ hồi phục vô cùng chậm.
 
Dựa theo tốc độ tự chữa lành của cơ thể thì sợ là một năm sau Dương Thanh cũng chưa chắc có thể khôi phục được.
 
Phút chốc Phùng Tiểu Uyển và Ngải Lâm đã đi tới phòng của Dương Thanh, trong ngực Ngải Lâm còn ôm Mã Tĩnh An – con trai của cô ấy.
 
Hai cô gái vừa nhìn thấy toàn thân Dương Thanh đều là vết thương thì sợ tới mức ngây người.
 
“Anh Thanh, làm sao vậy? Sao anh lại bị thương nặng như vậy?”
 
Phùng Tiểu Uyển trông thấy bộ dạng của Dương Thanh, không nén được òa khóc.
 
Hai mắt Ngải Lâm cũng đỏ bừng, nói: “Chúng tôi thật vô dụng, chuyện gì cũng đặt hết lên vai một mình cậu”.
 
Dương Thanh vội vàng nói: “Chị Lâm, chị đừng nói như vậy”.
 
Dứt lời anh lại nhìn Phùng Tiểu Uyển, an ủi: “Tiểu Uyển, em đừng lo lắng. Thân thể của anh thế nào anh là người rõ nhất, chút thương tích này không tính là gì đâu”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.