Chương trước
Chương sau
Chương 2437:
 
Dương Thanh nhận bình thuốc từ tay Phùng Tiểu Uyển, tâm trạng cực kì phức tạp, cô bé được anh đón ra khỏi thôn Ngô Gia này, trong lúc vô tình đã cứu tính mạng anh.
 
Lần trước, khi đến Ninh Châu ngăn cản Vũ Vũ Lan, nếu không nhờ ba viên thuốc của Phùng Tiểu Uyển cho anh, có lẽ anh đã chết trên đỉnh núi Ninh Sơn rồi.
 
“Chờ anh trở về!”
 
Dương Thanh bước tới, lau nước mắt cho Phùng Tiểu Uyển, sau đó quay sang dặn dò Thượng Quan Hoàng: “Tôi xin giao lại chị và em gái tôi cùng với cháu nhỏ cho ông, hi vọng Hoàng Chủ có thể thay tôi bảo vệ bọn họ một thời gian, ngày sau Dương Thanh tôi nhất định sẽ báo đáp ơn lớn này!”
 
Thượng Quan Hoàng tức thì vui mừng ra mặt, trịnh trọng nói: ‘Gậu Thanh cứ yên tâm, chỉ cần Hoàng tộc chúng tôi còn ở đây thì nhất định sẽ bảo vệ bọn họ an toàn!”
 
“Cảm ơn ông!”
 
Dương Thanh nói xong liền quay lưng rời đi.
 
Hiện nay, trong số bốn Hoàng tộc lớn nhất Chiêu Châu, chỉ còn lại một mối phiền toái chưa được giải quyết vẫn đang nhằm vào Dương Thanh, đó chính là Hoàng tộc họ Diệp.
 
Trước đó, Hoàng tộc họ Long luôn đối đầu với Dương Thanh, nhưng nay Long Tấn lên làm Long Hoàng, Long Thiên Vũ đã được Long Phúc đưa đến chiến vực, như vậy có nghĩa là, từ nay về sau, Hoàng tộc họ Long sẽ không đối đầu với anh nữa.
 
Còn về Hoàng tộc họ Đoàn, mặc dù giữa Dương Thanh và Hoàng tộc họ Đoàn cũng từng có chút xích mích nhưng bởi có Đoàn Vô Nhai ở giữa, anh và Hoàng tộc họ Đoàn cũng sẽ không tiếp tục nảy sinh xung đột.
 
Hoàng tộc Thượng Quan thì càng không cần nói, bởi nếu không nhờ Dương Thanh, Hoàng thành Thượng Quan ngày nay đã sớm đổi sang họ Lý.
 
Nay chỉ còn lại Hoàng tộc họ Diệp tạm coi là một mối phiền phức mà thôi.
 
Hai ngày sau, tại Hoàng thành Diệp, trong phòng Tổng Thống trên tầng cao nhất của một khách sạn xa hoa.
 
“Cậu Thanh!”
 
Một người đàn ông trung niên có gương mặt người phương Tây đang cung kính đứng trước mặt Dương Thanh.
 
Dương Thanh tiếp tục ăn điểm tâm, nhấm nháp vài miếng mới ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông kia, thong thả hỏi: “Có tin gì của Mã Siêu không?”
 
Người đàn ông phương Tây kia chính là Satan, người quản lý hiện tại của Hồng Trần.
 
Satan gật đầu, nghiêm nghị nói: ‘Ba tháng trước, cậu Siêu tới Ninh Châu tìm cậu, sau đó bị hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh mang đi”.
 
Dương Thanh nhíu mày, Mã Siêu lại bị hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh mang đi à?
 
“Theo điều tra sơ bộ cho thấy, hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh kia chính là người của Hoàng tộc họ Phùng, bọn họ gọi cậu Siêu là điện hạ”.
 
“Cậu Siêu rất có thể chính là con trai của Phùng Chí Viễn, Nhị hoàng tử của Hoàng tộc họ Phùng, người mà hai mươi bảy năm trước, khi vừa mới sinh ra đã bị đánh tráo đi”.
 
Satan thận trọng báo cáo lại toàn bộ kết quả điều tra cho Dương Thanh.
 
Dương Thanh còn đang lo lắng rất nhiều, nhưng khi nghe đến thân phận chân thực của Mã Siêu, anh thở ra một hơi nhẹ nhõm.
 
“Vậy có nghĩa là, Mã Siêu đã được đón về Hoàng tộc họ Phùng, đã an toàn rồi?” Dương Thanh hỏi.
 
Nhưng Satan lại lắc đâu: “Căn cứ theo lời thám tử báo lại, từ ba tháng trước, sau khi bị mang về Hoàng tộc họ Phùng, cậu Siêu đã bị Phùng Chí Viễn nhốt dưới hầm bí mật”.
 
Vừa nghe đến đó, sắc mặt Dương Thanh lập tức sầm xuống: ‘Vì sao Hoàng tộc họ Phùng lại làm như vậy?”
 
“Bởi vì cậu Siêu không chịu thừa nhận thân phận của mình, cũng không muốn quay về Hoàng tộc họ Phùng, mà dựa theo quy củ của Hoàng tộc họ Phùng, chỉ cần là con cháu dòng chính, bất luận là ai, người hơn tuổi luôn là kẻ bề trên”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.