Chương trước
Chương sau
Chương 2254:
 
Long Hoàng cản răng hỏi: “Long Tấn, anh thật sự cho răng tôi không dám giết anh à?”
 
“Ở Hoàng tộc họ Long này, không phải Hoàng Chủ muốn giết ai cũng được sao?”
 
Nét mặt Long Tấn đây châm chọc: “Ngay cả đứa con trai ruột thịt mà Hoàng Chủ cũng giết được, nói gì là người ngoài không nghe lời như tôi?”
 
“Âm!”
 
Nghe vậy, tất cả mọi người đều mở to hai mắt, khó tin nhìn về phía Long Hoàng.
 
Trong những người con nối dõi của Long Hoàng, chỉ có Long Khoa là vừa chết vào mấy ngày trước.
 
Không phải ông ta bị Dương Thanh giết sao?
 
Tại sao Long Tấn lại nói vậy?
 
“Long Tấn!”
 
Long Hoàng cố kìm nén lửa giận, mặt mũi hung tợn, quát: ‘Anh nói bậy bạ cái gì đấy?”
 
“Tôi không nói bậy, bản thân Hoàng Chủ tự biết”.
 
Long Tấn vẫn bình tính như thường, tiếp tục nói: “Tôi chỉ muốn giữ được tương lai của Hoàng tộc họ Long mà thôi, xin Long Hoàng chấp nhận thoái vị đi ạ!”
 
Những người trong Hoàng tộc họ Long kinh ngạc đến sững sờ, lão ta đã yêu cầu Long Hoàng thoái vị nhiều lần lắm rồi.
 
Nhưng điều làm họ kinh hoàng hơn là, rốt cuộc có phải Long Khoa bị Long Hoàng giết hay không?
 
Nếu đúng như vậy thì nguyên nhân là gì?
 
Long Tấn không chỉ là cao thủ mạnh nhất Hoàng tộc họ Long chỉ đứng sau Long Hoàng mà còn mang trên mình huyết mạch dòng chính, có địa vị rất cao trong Hoàng tộc, truy đến tận cùng thì Long Hoàng còn phải gọi Long Tấn là anh họ.
 
Quan trọng hơn, xưa nay, con người Long Tấn luôn chính trực, quang minh lỗi lạc. Nếu lão ta nói Long Hoàng là kẻ đã giết Long Khoa thì về cơ bản chuyện này chính là sự thật.
 
Chẳng qua người trong Hoàng tộc họ Long không dám tin thôi.
 
Hai bố con Long Tường và Long Thiên Vũ ngây ngẩn cả người. Ban đầu họ lo sợ Long Tấn sẽ đến Yến Đô giết người thân và bạn bè của Dương Thanh, không ngờ lão ta lại chống đối Long Hoàng, còn yêu cầu Long Tường thừa kế ngôi vị Hoàng Chủ.
 
Cơn thịnh nộ trong mắt Long Hoàng càng rõ nét hơn, ánh mắt nhìn Long Tấn lạnh đến tận cùng.
 
“Anh đã muốn chết thì tôi cho anh được toại nguyện!”
 
Lão ta gắn từng chữ.
 
Nghe lệnh, bốn cao thủ Thần Cảnh đang bao vây Long Tấn lập tức nổi lên ý chí chiến đấu.
 
Cuộc chiến bùng nổi “Phụ hoàng, xin người hãy giơ cao đánh khẽ!”
 
Long Tường thét lên, quỳ xuống trước mặt Long Hoàng, hốt hoảng nói: ‘Không phải bác Tấn xúc phạm bố đâu ạ, bác ấy đang lo lắng Dương Thanh sẽ tấn công Hoàng tộc thôi”.
 
“Bác Tấn trung thành với Hoàng tộc, đã lập nhiều công lao hiển hách cho Hoàng tộc, xin phụ hoàng hãy bớt giận, cho bác ấy một con đường sống!”
 
Long Thiên Vũ cũng mau chóng quỳ xuống, không ngừng van xin: “Xin ông nội bớt giận!”
 
“Thưa phụ hoàng, người đừng tin vào lời họ nói mà tha cho Long Tấn. Rõ ràng Long Tấn đã âm thầm thần phục Long Tường nên hôm nay mới ép người thoái vị đây mà”.
 
Giữa lúc đó, một người trung niên đang đứng sau lưng Long Hoàng tiến lên phía trước, nhanh nhảu nói: “Theo con thấy, không chỉ Long Tấn mà có khi cả Long Tường và Long Thiên Vũ cũng đều thần phục Dương Thanh rồi cũng không chừng”.
 
Long Tường giận dữ quát: “Long Ninh, cậu đừng có ăn nói lung tung!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.