Vũ Ninh cười phá lên, lập tức kéo Vũ Tử Khai tới nói: “Sau này Quan Duyệt chính là em gái nuôi của con, mau gọi em đi con!”
Vũ Tử Khai bất mãn nói: “Không! Con muốn cô ấy làm vợ con, không muốn cô ấy làm em con!”
“Tử Khai!”
Vũ Ninh trừng mắt nhìn anh ta. Vũ Tử Khai ấm ức nói: “Cô ấy chính là vợ con!”
“Ông Ninh đừng ép anh ấy nữa, cứ kệ anh ấy muốn gọi thế nào cũng được!”
Quan Duyệt không nhịn dược lên tiếng nói.
Cô ta chỉ không muốn gả cho một người mình không thích, thậm chí là chưa hề quen biết.
Cô ta không có ác ý gì với Vũ Tử Khai, ngược lại còn thấy thương xót.
Dù Vũ Tử Khai gọi cô ta là vợ cũng không thể chứng minh điều gì. Cô ta thực sự không đành lòng khiến anh ta đau khổ.
“Chuyện này…”
Vũ Ninh dè dặt nhìn Dương Thanh. Anh không mở lời, ông ta không dám để Vũ Tử Khai gọi Quan Duyệt là vợ.
“Sư phụ!”
Quan Duyệt cũng nhìn về phía anh.
Dương Thanh cười nói: “Quan Duyệt không ngại thì cứ để cậu ấy tùy ý gọi. Chỉ là xưng hô mà thôi, kệ cậu ấy đi”.
“Cảm ơn cậu Thanh!”
Vũ Ninh tươi cười đáp lại.
Vũ Tử Khai cũng vui sướng hỏi: “Vợ ơi vợ, sau này anh gọi em là vợ, em có thể chơi game với anh không?”
Thấy anh ta khoa chân múa tay, Quan Duyệt bất đắc dĩ nói.
“Em kết bạn với anh trước. Sau này có thời gian em sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332528/chuong-1393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.