Chương trước
Chương sau
Viên đạn xuyên qua lồng ngực anh ta, máu tươi như cánh hoa hồng, dần dần nở rộ.
 
Chỉ thấy Quan Hồng Nghị nắm chặt khẩu súng trong tay, nòng súng còn bốc khói xanh, lúc ông ta nhìn Mã Siêu, trong mắt ngập tràn sát khí. Cùng lúc đó thanh trường kiếm của đại sư Hồ cũng đã chém xuống, chỉ chút nữa thôi đã chém vào đầu Mã Siêu. “Keng!”
 
Trong chớp mắt, một tiếng động vang lên lanh lảnh, chỉ thấy thanh kiếm trong tay đại sư Hồ giống như thủy tinh chưa đụng tới đầu Mã Siêu đã vỡ nát trong tích tắc.
 
Chuôi kiếm bay ra khỏi tay đại sư Hồ, mà chỗ gan tay của đại sư Hồ lại nứt ra, máu chảy không ngừng. bàn “Người nào?”
 
Quan Hồng Nghị, Quan Trấn Hải và đại sư Hồ đồng thời giận dữ quát.
 
Giây tiếp theo một bóng người giống như yêu ma lướt qua, trong chớp mắt đại sư Hồ thực lực Vương Cảnh trung kỳ như diều đứt dây bay ra xa mười mấy mét.
 
“Người nào?”.
 
Lúc này Quan Hồng Nghị và Quan Trấn Hải đều kinh ngạc đến ngày người, vội vàng lên tiếng hỏi.
 
Đại sư Hồ thực lực Vương Cảnh trung kỳ lại bị một đòn đánh bay, có thể tưởng tượng được đối phương mạnh đến cỡ nào.
 
Nhưng sau khi đối phương đánh bay đại sư Hồ thì biến mất tăm.
 
Ngay sau đó, bóng đen lại xẹt qua, đánh thẳng ra một đòn.
 
Thân hình Quan Hồng Nghị bay ra, đâm thẳng vào tường, phun ra một ngụm máu đen.
 
Tất cả mọi thứ chỉ diễn ra trong tích tắc, trong số ba cao thủ Vương Cảnh, hai người đã bị cao thủ bí ẩn một đòn đánh bay, chỉ còn lại Quan Trấn Hải.
 
Còn những vệ sĩ của Vương tộc họ Quan ở xung quanh, tất cả đều lộ vẻ kinh ngạc và mờ mịt.
 
Là vệ sĩ của Vương tộc họ Quan, có cao thủ nào mà bọn họ chưa gặp?
 
Nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy cao thủ đánh bại cao thủ Vương Cảnh trong chớp mắt. “Các hạ là ai? Sao lại ra tay với người của Vương tộc họ
 
Quan?” Vẻ mặt Quan Trấn Hải nghiêm nghị, nhìn về phía hư không cao giọng hỏi.
 
Nhưng không có ai trả lời ông ta.
 
Đối phương đến đây dường như chỉ muốn đánh lùi Quan Hồng Nghị và đại sư Hồ, sau đó liền biến mất.
 
Qua một lúc lâu vẫn không ai đáp lại. “Đường chủ, người biến mất rồi!”
 
Đúng lúc này một tên vệ sĩ của Chấp pháp Đường, vẻ mặt sợ hãi vừa nói vừa nhìn về chỗ nào đó. “Ai biến mất?”
 
Quan Trấn Hải vẫn chưa hoàn hồn, cau mày hỏi. “Người thanh niên trẻ tuổi xông vào Vương tộc họ
 
Quan”.
 
Vệ sĩ run rẩy nói.
 
Lúc này Quan Trấn Hải mới lấy lại tinh thần, lúc ông ta nhìn về hướng ngón tay thị vệ chỉ thì phát hiện Mã Siêu đã biến mất từ bao giờ. “Quan Hồng Nghị, lần này ông đã khiến Vương tộc họ Quan gặp rắc rối to rồi. Tôi thật muốn xem lần này ai sẽ cứu được ông?”
 
Vẻ mặt Quan Trấn Hải nghiêm nghị nhìn Quan Hồng Nghị đã mê man bất tỉnh cách đó không xa nói.
 
Là cao thủ Vương Cảnh mà ngay cả cao thủ bí ẩn đột nhập vào Vương phủ và giải cứu Mã Siêu lúc nãy cũng không thể phát hiện được, đủ để chứng minh cao thủ bí ẩn kia mạnh đến cỡ nào.
 
Cao thủ cấp bậc này e là thực lực đã đạt tới cấp Vương Cảnh đỉnh phong rồi.
 
Đắc tội với một nhân vật như vậy chẳng khác nào một mầm họa lớn đối với Vương tộc họ Quan. “Đường chủ, còn muốn tìm người không?”
 
Vệ sĩ dẫn đầu Chấp Pháp đường dè dặt hỏi
 
Quan Trấn Hải lạnh lùng nói: “Ngay cả đại sư Hồ cũng bị đánh bại trong nháy mắt, chỉ với thực lực của các người có thể tìm được đối phương sao?”
 
Vệ sĩ nghe vậy lập tức im miệng. “Mọi việc khôi phục lại bình thường, tôi đi báo cáo việc này với hội trưởng lão”.
 
Quan Trấn Hải nói xong liền xoay người đi luôn.
 
Năm phút sau, trong một phòng họp rộng rãi, bốn ông lão tóc bạc đang ngồi xung quanh. Quan Trấn Hải chỉ có thể đứng bên cạnh, kể lại những gì vừa xảy ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.