Nếu giữ Mã Siêu bên cạnh, cô ta sợ một ngày nào đó, mình sẽ bị Mã Siêu giết chết. “Câm miệng!”
Quan Hồng Nghị giận tím mặt: “Chẳng lẽ cháu không biết cháu đã gây ra họa lớn tới mức nào ở Yến Đô à?” “Bác cho Mã Siêu bảo vệ cháu cũng vì trách nhiệm với cháu, nếu cháu gặp chuyện, bác biết ăn nói với bố cháu thế nào đây?”
Mắt Quan Hân đỏ hoe, cắn môi, cúi đầu, không dám cãi Quan Hồng Nghị nữa.
Nếu bây giờ Quan Trấn Hải vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra thì đúng là ngu xuẩn.
Quan Hồng Nghị coi trọng Mã Siêu, cố ý sắp xếp cho Mã Siêu bảo vệ Quan Hân, cũng đang nói cho Quan Trấn Hải biết, Mã Siêu không phải hung thủ đã tự tiện xông vào Vương phủ họ Quan. “Quan Trấn Hải, ông còn việc gì à?”
Quan Hồng Nghị lại nhìn về phía Quan Trấn Hải.
Quan Trấn Hải nhìn Quan Hồng Nghị, nói với vẻ nghiền ngẫm: “Đại vương tử, ông chắc chắn rằng người thanh niên này không phải hung thủ đã tự tiện xông vào Vương phủ chứ?” “Ông không tin tôi à?”
Quan Hồng Nghị hỏi lại với vẻ không vui.
Như thể câu hỏi của Quan Trấn Hải đã sỉ nhục ông ta vậy.
Quan Trấn Hải cười nhạt: “Đại vương tử cứ đùa, sao tôi lại không tin ông chứ?” “Nhưng bây giờ vẫn chưa tìm được người đã xông vào Vương phủ họ Quan, thanh niên này rất đáng nghị, tôi cần dẫn cậu ta về Chấp Pháp đường để điều tra”. “Nếu cậu ta không phải người đã xông vào Vương phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332494/chuong-1359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.