Chương trước
Chương sau
Chương 1304:
 
“Khi đó em mới mười một tuổi mà thôi! Trong lòng em, anh chính là cả thế giới!”
 
“Em không sợ gì cả, chỉ sợ mất anh trai!”
 
Mễ Tuyết khóc bù lu bù loa, nước mắt giàn giụa.
 
Lúc hai người bị bọn buôn người bắt cóc, trước khi Mã Siêu chạy trốn đã nói nhất định sẽ quay trở về cứu cô ta.
 
Nhưng cô ta đợi ròng rã ba ngày vẫn không thấy Mã Siêu, còn bị bọn buôn người bán cho bố mẹ nuôi hiện giờ.
 
Nhiều năm trôi qua, cô ta vẫn thường xuyên bị ác mộng làm cho giật mình tỉnh giấc. Trong giấc mơ, cô ta thấy anh trai nằm trên đường lớn, toàn thân lạnh lẽo máu me be bét.
 
Cảnh tượng y hệt bố mẹ ruột bị tai nạn giao thông.
 
Cô ta vẫn cứ tưởng anh trai mình đã chết rồi, chết vì tai nạn giao thông như bố mẹ.
 
Đột nhiên có một ngày, người mà cô ta coi như anh trai nói cho cô ta biết đã tìm được anh ruột. Cô ta không thể lập tức tiếp nhận được.
 
“Anh đã nói sẽ cứu em cơ mà. Nhưng anh đâu có cứu em!”
 
Mễ Tuyết lớn tiếng gào lên.
 
Bầu trời u ám bỗng có bông tuyết không ngừng rơi xuống.
 
Mễ Tuyết ngồi xổm dưới đèn đường, gào khóc thật to như muốn xả hết toàn bộ khổ sở phải chịu trong suốt những năm qua.
 
Mùa đông ở Yến Đô hiếm khi có tuyết. Thế nhưng tối nay, tuyết bay đầy trời.
 
Dương Thanh đứng cạnh cửa sổ to lớn của phòng Đế Vương, nhìn cô gái nhỏ đang ôm đầu khóc rống dưới cột đèn đường, trong lòng rất khó chịu.
 
“Cứ khóc đi, khóc xong sẽ dễ chịu hơn”.
 
Dương Thanh đau lòng nhìn Mễ Tuyết: “Sau này em không chỉ là em gái của Mã Siêu, còn là em gái của anh”.
 
Dứt lời, anh gọi một cuộc điệnt thoại: “Từ nay trở đi phái hai cao Ảnh Vệ đỉnh cao âm thầm bảo vệ em gái tôi là Mễ Tuyết!”
 
“Vâng!”
 
Nghe thấy Dương Thanh nói là em gái mình, đối phương rất kinh ngạc, vội vàng đáp.
 
Sáng sớm hôm sau, Dương Thanh tỉnh dậy, nhìn thấy vợ và con gái ngủ bên cạnh mình, trong lòng tràn trề hạnh phúc.
 
Đột nhiên anh nhớ ra, hôm nay là đám cưới của Mã Siêu.
 
Có lẽ sau này Mã Siêu và Ngải Lâm cũng sẽ hạnh phúc suốt đời.
 
Nhưng nghĩ tới Mễ Tuyết, anh lại thấy đau lòng.
 
Thời tiết hôm nay rất đẹp, trời trong xanh, không có mây mù. Tối hôm qua chỉ rơi một trận tuyết nhỏ, mặt đất được bao trùm một tầng tuyết mỏng.
 
Cả nhà thay quần áo trang điểm xong xuôi mới đi tới khách sạn Đế Đô.
 
Hôm nay là đám cưới của Mã Siêu, tổ chức ở khách sạn Đế Đô.
 
Nhưng không biết tại sao, Dương Thanh vẫn cứ cảm thấy bất an, không hề có cảm giác vui mừng khi anh em tốt của mình lấy vợ.
 
Hôm nay nhà họ Ngải giăng đèn kết hoa, khắp nơi đều một màu đỏ chót.
 
“Ngải Lâm, hâm mộ cậu thật đấy, được gả cho người chồng tốt như vậy”.
 
“Nghe nói chồng cậu là anh em tốt của chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh phải không?”
 
“Thế đã là gì, các cậu chưa thấy chồng của Ngải Lâm lợi hại thế nào đâu, từng một mình đánh bại toàn bộ cao thủ của tám gia tộc đứng đầu Yến Đô, trấn áp tất cả mọi người!”
 
Trong phòng của Ngải Lâm, mấy cô bạn thân đang vây quanh cười nói không ngừng.
 
Ngải Lâm đang trang điểm bất đắc dĩ cười một tiếng: “Các cậu càng nói càng khoa trương. Anh ấy đâu có lợi hại được như vậy?”
 
Ngoài miệng nói thế nhưng trong lòng lại rất ngọt ngào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.