Chương trước
Chương sau
“Dừng tay!”
 
Đúng lúc này, một giọng nói yêu kiều vang lên.
 
“Sếp Tần tới rồi!”
 
Có người giật mình hô lên, nhìn về Tần Y đang cất bước đi tới.
 
“Cô nàng này thật xinh đẹp!”
 
Bạch Tuấn Hào trông thấy Tần Y, hai mắt lập tức phát sáng, trắng trợn đánh giá cô ta.
 
Tần Y nhíu mày khó chịu, nhưng thư ký đang bị đối phương dí súng vào, cô ta không dám tỏ thái độ.
 
“Tôi là phó tổng giám đốc của tập đoàn Nhạn Thanh. Anh có vấn đề gì có thể nói với tôi”.
 
Tần Y nén giận nói: “Anh bỏ súng xuống trước đã, được không?”
 
“Được!”
 
Bạch Tuấn Hào thực sự cất súng đi, cười híp mắt nhìn chằm chằm Tần Y: “Phải nghe lời người đẹp chứ”.
 
“Nhưng cô có chắc chuyện gì cũng có thể nói với cô không?”
 
Tần Y không phải kẻ ngây thơ mới đi làm, đương nhiên nghe ra được ý tứ của anh ta.
 
Trong lòng cảm thấy rất ghê tởm, nhưng Tần Y vẫn bình tĩnh nói: “Chỉ cần là chuyện công việc, anh đều có thể nói với tôi”.
 
“Thế thì không được, bàn công việc với người đẹp có gì vui?”
 
Bạch Tuấn Hào híp mắt cười: “Chúng ta đi thuê phòng khách sạn, tâm sự về cuộc đời còn thú vị hơn nhiều. Người đẹp thấy sao?”
 
Bạch Tuấn Hào cười híp mắt. Tần Y cũng không phải kẻ ngây ngô mới đi làm, biết rõ ý của anh ta, lập tức nổi giận.
 
“Anh câm miệng cho tôi!”
 
Tần Y giận dữ quát: “Đây là tập đoàn Nhạn Thanh, không phải nơi để anh giương oai, cút ra ngoài đi!”
 
Dứt lời, cô ta còn hô lên: “Bảo vệ đâu? Ném anh ta ra ngoài cho tôi!”
 
Mười mấy gã bảo vệ đã bao vây Bạch Tuấn Hào từ trước, chỉ chờ câu nói này của Tần Y.
 
Nhân viên vây xem thấy thái độ của Tần Y đều rất hả dạ.
 
Bạch Tuấn Hào quả thực quá phách lối, ai cũng chướng mắt.
 
“Người đẹp, cô muốn người vô tội bị thương sao?”
 
Bạch Tuấn Hào nhìn mười mấy gã bảo vệ xông tới, không về e sợ, thậm chí còn châm chọc hỏi Tần Y.
 
Hai gã vệ sĩ cao lớn như cột điện lạnh lùng đứng sau lưng anh ta, khí thế ngập trời.
 
Tần Y bỗng có dự cảm chẳng lành. Đối phương biết chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh là Dương Thanh còn có gan chỉ dẫn theo hai gã vệ sĩ, chắc chắn không đơn giản.
 
“Bịch!”
 
Bạch Tuấn Hào vừa dứt lời, hai gã vệ sĩ sau lưng bỗng dậm chân một cái.
 
Nền đá cẩm thạch dưới chân họ lập tức rạn nứt như mạng nhện.
 
Lúc này, xung quanh lặng ngắt như tờ, đến cả Tần Y cũng sợ ngây người.
 
Từ khi làm phó tổng giám đốc tập đoàn Nhạn Thanh, tuy cô ta đã nhìn thấy nhiều nhưng chưa từng thấy cao thủ khủng bố như vậy ngoài Dương Thanh.
 
Cô ta trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt sợ hãi.
 
Ba gã bảo vệ đang định lao về phía Bạch Tuấn Hào vô thức dừng bước. Màn thể hiện vừa rồi của hai gã vệ sĩ đã dọa sợ bọn họ.
 
“Người đẹp, tôi khuyên cô nên suy nghĩ lại đề nghị lúc trước của tôi, xem có muốn theo tôi tới khách sạn tâm sự chuyện cuộc sống không”.
 
Bạch Tuấn Hào cười híp mắt nói: “Trông cô còn trẻ như vậy, chắc là vẫn chưa kết hôn nhỉ?”
 
“Phải rồi, tôi quên không tự giới thiệu”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.