Tiếng cười nói vui vẻ vang vọng khắp căn nhà. Tần Thanh Tâm nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng tràn ngập ấm áp.
Cả gia đình hòa thuận vui vẻ, Dương Thanh cũng rất thích cảm giác này.
Trong lúc đó, ở ngoài sân bay quốc tế Yến Đô có một chiếc máy bay tư nhân đang hạ cánh.
Hai người trung niên mặc quần áo xa hoa cất bước đi xuống bậc thang.
Sau lưng họ còn có mấy chục người đàn ông cao to lực lưỡng đi theo, ai cũng tỏa ra khí thế mạnh mẽ.
“Vô dụng! Mỗi Yến Đô bé tí cũng khiến Tiết Minh mất mạng, ép cậu rời đi”.
Vừa mới xuống máy bay, người trung niên đứng đầu lạnh giọng nói.
Sau lưng ông ta là một người trung niên có gương mặt hao hao ông ta, vẻ mặt uất ức xen lẫn tức giận.
Tần Y lập tức đổi sang bộ mặt tươi cười, nịnh nọt nói.
Dương Thanh vội vàng phủ nhận: “Anh đâu có bảo em từ chức, em tự đòi từ chức đấy chứ”.
“Nhưng mà…”
Tần Y giả vờ tỏ vẻ đáng thương.
Nhưng cô ta chưa kịp nói hết câu đã bị Dương Thanh chen ngang: “Hôm nay bận rộn cả một ngày, đau vai quá! Nếu có người xoa bóp giúp mình thì tốt biết mấy”.
“Ở đây hả anh rể?”
Dương Thanh vừa dứt lời, Tần Y đã chạy tới sau lưng anh, giơ tay nhẹ nhàng xoa bóp.
“Sang trái một chút”.
“Ở đây à?”
“Không phải, xuống dưới một chút”.
“Đây á?”
“Vẫn không phải, sang phải một chút, lại lên trên chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332331/chuong-1196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.