Nhưng mãi không thấy ông ta nói chuyện, rõ ràng là không thể liên hệ được.
“Chết tiệt!”
Lạc Bân gọi mấy lần liên tiếp cũng không liên lạc được, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi không gọi được cho người quản lý công trường”.
“Nếu tôi đoán không lầm, ông ta cũng bị mua chuộc rồi, có lẽ đã bỏ trốn”.
“Xin lỗi chủ tịch, tại tôi không biết nhìn người gây ra rắc rối lớn cho công ty!”
Dương Thanh nhíu mày: “Bây giờ không phải lúc nói mấy lời vô dụng này. Xử lý phiền phức đi đã!”
“Vâng!”
Lạc Bân vội vàng đáp.
Hai người càng đến gần hiện trường tai nạn, sắc mặt Dương Thanh càng sa sầm.
Bởi vì hiện trường vô cùng hỗn loạn, xung quanh ngổn ngang các đồ vật có thể đâm vào người khác, khác hẳn lúc anh đến thị sát trước đó.
Tình trạng hiện giờ của công trường không hề đạt chuẩn an toàn.
Công trường thế này không xảy ra chuyện mới lạ.
“Lạc Bân, đây chính là công trường ngày nào ông cũng tới kiểm tra sao?”
Dương Thanh giận dữ hỏi.
Lạc Bân không tin nổi, vội nói: “Chủ tịch, tôi thực sự đã đến đây mỗi ngày! Chiều hôm qua tôi mới tới công trường, hoàn toàn khác hẳn hiện giờ”.
“Rõ ràng chiều hôm qua vẫn là công trường gọn gàng an toàn, làm sao có thể trở nên hỗn loạn như vậy chỉ sau một đêm?”
Nghe vậy, sắc mặt Dương Thanh hòa hoãn hơn, cũng hiểu ra rất nhiều.
“Đốc công thuê hai công nhân xảy ra chuyện kia đột nhiên biến mất, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332207/chuong-1072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.