“Ông nói xem, nếu không có nhà họ Tiết, trước mặt tôi ông là cái thá gì?”
“Bốp bốp bốp!”
Sau mỗi một câu nói, Dương Thanh lại tát Tiết Nguyên Bá một cái. Liên tiếp mười mấy lần, mặt ông ta đã sưng vù, khóe miệng rướm máu.
Mọi người thấy thế đều có cảm giác như đang nằm mơ.
Trong mắt bọn họ, Vương tộc giống như trời cao không thể chạm tới. Thế nhưng Tam vương tử của Vương tộc họ Tiết lại bị Dương Thanh tát vêu mặt ngay trước mặt họ.
Tiết Nguyên Bá bị đánh đến ngơ ngác, có thể thấy được Dương Thanh thật sự dám giết mình.
Nhưng ông ta là người của Vương tộc, không thể cúi đầu trước Dương Thanh.
Bị anh tát liên tiếp trước mặt bao người, mất sạch mặt mũi là sự sỉ nhục lớn nhất đối với ông ta.
“Dương Thanh, cậu khinh người quá đáng!”
Tiết Nguyên Bá nôn ra một búng máu, đỏ mắt nói: “Đúng là tôi sai người ám sát các chủ gia tộc có quan hệ với cậu nhưng vẫn giữ mạng cho họ!”
“Hơn nữa, tôi là Tam vương tử của Vương tộc họ Tiết, là Tiết Vương tương lai”.
“Đối với nhà họ Tiết, mấy người bị ám sát kia chỉ là rác rưởi!”
“Mạng của họ sao quan trọng bằng mạng tôi?”
Nghe Tiết Nguyên Bá giải thích như vậy, không chỉ Dương Thanh mà những người còn lại cũng đều nổi giận.
“Xem ra ông vẫn chưa ý thức được tình cảnh của mình!”
Dương Thanh bỗng lắc đầu, lạnh giọng nói.
“Bốp!”
Ngay sau đó, tiếng bạt tai vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332119/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.