Dương Thanh nợ ông ta chuyện này.
Anh cũng đang rất lo lắng, chỉ thầm cầu nguyện Diệp Mạn và Vũ Văn Cao Dương đều qua khỏi.
Cửa phòng cấp cứu đột nhiên bật mở, một người y tá chạy ta hô lên: “Ai là người nhà Diệp Mạn?”
“Tôi là con gái bà ấy!”
Tần Thanh Tâm vội vàng chạy tới.
“Bệnh nhân đang nguy kịch, đây là giấy thông báo bệnh tình nguy kịch của bác sĩ”.
Y tá đưa giấy thông báo cho Tần Thanh Tâm.
Ầm!
Lời của y tá như tiếng sấm nổ vang khiến đầu óc Tần Thanh Tâm trống rỗng, xụi lơ dựa vào người Dương Thanh.
Nước mắt rơi lã chã.
Dương Thanh cũng khiếp sợ: “Cô nói cái gì? Diệp Mạn nguy kịch? Ý cô là rất có thể bà ấy sẽ không qua khỏi sao?”
Y tá gật đầu đáp: “Đầu của bà ấy bị thương nặng, tỷ lệ tử vong rất cao. Đương nhiên bà ấy vẫn có khả năng sống sót”.
Dứt lời, y tá lại đi vào phòng cấp cứu.
“Dương Thanh, chúng ta phải làm gì bây giờ?”
“Bác sĩ thông báo mẹ em nguy kịch rồi. Nếu bà ấy thật sự không qua khỏi, em phải làm sao đây?”
“Em vẫn chưa nhận nhau với bà ấy! Bà ấy mà đi, em sẽ không còn mẹ nữa!”
Tần Thanh Tâm rất kích động, bật khóc nức nở.
Dương Thanh ôm chặt cô, trầm giọng nói: “Em bình tĩnh lại đã!”
“Vừa rồi y tá cũng đã nói bà ấy bị thương quá nặng, chỉ muốn báo cho chúng ta biết vậy thôi, không phải báo tin tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332112/chuong-977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.