Lạc Bân lắc đầu: “Bọn họ đang muốn làm trái hợp đồng. Muốn kiện thì cũng mất vài tháng. Nhưng dự án chậm trễ mấy tháng này sẽ gây ra tổn thất rất lớn cho chúng ta”.
“Dù cuối cùng bọn họ chịu bồi thường nhưng khoản tiền bồi thường không thể đủ để bù đắp tổn thất”.
“Bây giờ vẫn chưa quá trễ. Tôi cũng hết cách mới phải tìm tới cậu”.
Dương Thanh cau mày.
Công ty cung ứng vật liệu cho tập đoàn Nhạn Thanh là công ty vật liệu xây dựng Chấn Long, là công ty vật liệu xây dựng lớn nhất Yến Đô.
Có nghĩ là tập đoàn Nhạn Thanh muốn có vật liệu bắt buộc phải lấy từ chỗ họ.
Đến nơi khác cũng có thể tìm được vật liệu nhưng lại cách Yến Đô rất xa, dự toán của dự án Thành Cửu Châu sẽ bị đội lên rất cao.
Vậy nên muốn tiếp tục xây dựng Thành Cửu Châu ở Yến Đô thì nhất định phải hợp tác với công ty vật liệu xây dựng Chấn Long.
“Vậy thì chúng ta thu mua luôn công ty vật liệu xây dựng Chấn Long đi!”, Dương Thanh đột nhiên lên tiếng.
Lạc Bân giật mình kinh hãi, cười khổ nói: “Chủ tịch, giá trị của công ty Chấn Long không hề thua kém Nhạn Thanh, thậm chí còn cao hơn”.
“Chưa nói đến việc chúng ta có thể bỏ ra khoản tiền lớn như vậy để thu mua hay không, công ty Chấn long đã từ chối hợp tác với chúng ta sao có thể đồng ý cho chúng ta thu mua?”
Dương Thanh lạnh lùng đáp: “Chuyện này cứ để tôi xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332086/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.