Dương Thanh cũng không dây dưa chuyện này nữa, nói tiếp: “Tiếp theo là liên quan đến việc phân chia hai trăm năm mươi cao thủ mà nhà họ Tôn và nhà họ Lê để lại!”
“Dựa theo số người hiện có của gia tộc các ông, cộng với hai trăm năm mươi người này rồi chia đều ra”.
“Còn về người của nhà họ Trần và nhà họ Hồng, có thể không đụng đến thì cố gắng giữ nguyên”.
Dương Thanh nói xong thì nhìn mọi người hỏi: “Các ông có ý kiến gì không?”
“Cậu Thanh, tôi có một ý tưởng!”
Đúng lúc này Hồng Hưng bỗng nói.
Lập tức ánh mắt của mọi người đều nhìn sang ông ta.
“Ông nói đi!”
Dương Thanh cũng nói.
Hồng Hưng nhìn mọi người rồi mới chậm rãi nói: “Bây giờ ở Yến Đô, kẻ mạnh làm vua, các gia tộc quyền thế có thực lực tổng hợp mạnh mẽ thì thực lực của cao thủ hàng đầu càng mạnh, số lượng cao thủ càng nhiều”.
“Sở dĩ tám nhà quyền thế ở Yến Đô giữ được vị trí đó cũng vì họ đã truyền thừa mấy đời, có nền tảng vững chắc, cao thủ như mây”.
“Nếu chúng ta đều đã đi theo cậu Thanh thì có thể nói, bốn gia tộc chúng ta vốn là một khối”.
“Không gia tộc nào trong số chúng ta có thể sánh bằng tám nhà quyền thế ở Yến Đô, nhưng nếu chúng ta thành lập liên minh bốn gia tộc, số cao thủ mà chúng ta có sẽ không thua kém bất cứ gia tộc nào trong tám nhà này”.
Nghe Hồng Hưng nói thế, mọi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332043/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.