Chương trước
Chương sau
Dương Thanh phất tay nói.
 
Tôn Húc nào dám ở lại, cuống cuồng dẫn theo một trăm người rời khỏi, để lại hai trăm người.
 
“Ông chủ Tôn, đợi tôi với”.
 
Hồng Hưng thấy Tôn Húc đi xa mới giật nảy mình vội vàng đuổi theo.
 
“Tôi cho phép ông đi chưa?”
 
Dương Thanh bỗng lên tiếng.
 
Chân Hồng Hưng mềm nhũn, suýt ngã nhào.
 
“Cậu Thanh, tôi chỉ là kẻ truyền lời, xin cậu đừng làm khó tôi”, Hồng Hưng nơm nớp lo sợ nói.
 
Dương Thanh ngó lơ ông ta. Hồng Hưng đi không được, ở lại cũng không xong.
 
Hiện giờ ở đây chỉ còn sáu gia tộc, liên minh năm nhà và nhà họ Hồng.
 
“Tôi cho các người nửa tiếng đã suy nghĩ kĩ chưa? Các người định giao ra một nửa sản nghiệp hay là muốn bị xóa sổ?”
 
Dương Thanh quét mắt về phía liên minh năm gia tộc.
 
Bọn họ vốn còn ôm một tia hi vọng, sau khi thấy Tôn Húc cung kính với Dương Thanh nào còn ai dám chọn bị diệt?
 
“Cậu Thanh, nhà họ Phùng đồng ý giao ra một nửa sản nghiệp, từ nay quy phục cậu!”
 
“Nhà họ Viên cũng đồng ý giao ra một nửa sản nghiệp, từ nay quy phục cậu!”
 
“Nhà họ Tăng đồng ý giao ra một nửa sản nghiệp, từ nay quy phục cậu!”
 
“Nhà họ Trương đồng ý giao ra một nửa sản nghiệp, từ nay quy phục cậu!”
 
Ngoại trừ Lê Triết, chủ của bốn gia tộc còn lại đều lần lượt đồng ý.
 
Trước đó bọn họ đã định giao sản nghiệp ra, chỉ là Tôn Húc dẫn người tới nên mới dao động.
 
Hiện giờ đến cả một trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô cũng không dám đắc tội Dương Thanh. Bọn họ đều không bằng nhà họ Tôn, liên thủ lại cũng chẳng được trò trống gì.
 
Hồng Hưng thấy vậy vô cùng khiếp sợ.
 
Bốn gia tộc không hề thua kém nhà họ Hồng đều đồng ý giao ra một nửa sản nghiệp và đi theo Dương Thanh.
 
 
 
Ông ta cảm thấy như đang nằm mơ. Đến cả tám gia tộc đứng đầu Yến Đô cũng không làm nổi chuyện này, vậy mà Dương Thanh làm được!
 
“Tốt, các người đi được rồi. Nhớ mang báo cáo tài chính của gia tộc tới tập đoàn Nhạn Thanh tìm tổng giám đốc Lạc Bân làm thủ tục chuyển nhượng”.
 
Dương Thanh lạnh lùng nói.
 
Bốn chủ nhà như được ân xá, vội vàng cảm ơn rồi bỏ chạy.
 
“Nhà họ Lê cũng đồng ý giao ra một nửa sản nghiệp, từ nay quy thuận cậu!”
 
Lê Triết biết không còn phần thắng, chỉ đành cắn răng đồng ý.
 
Nhưng ông ta vừa dứt lời, một tiếng động đinh tai nhức óc vang lên. Hơn chục chiếc Prado xông vào nhà họ Trần.
 
Năm mươi gã đàn ông cao lớn trang bị đầy đủ nhảy xuống.
 
“Ông chủ, chúng tôi đã chuẩn bị xong, có thể lập tức ra tay với nhà họ Trần!”
 
Gã cầm đầu đi tới trước mặt Lê Triết, cung kính nói.
 
Gã ta không nhận ra sắc mặt Lê Triết đang khó coi đến mức nào.
 
“Bốp!”
 
Lê Triết bỗng tát gã ta, cả giận quát: “Con mẹ nó ai bảo các người ra tay với nhà họ Trần! Cút đi! Lập tức cút khỏi đây ngay!”
 
Tôn Húc dẫn theo ba trăm cao thủ tới còn bị Dương Thanh đoạt mất hai trăm người, nói gì tới năm mươi cao thủ này của ông ta.
 
Gã cầm đầu bị đánh choáng váng, dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng cũng không dám chống đối, vội vàng dẫn người rời đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.