Trần Hưng Hải cười bảo: “Không biết ông chủ Lê muốn nghe lời gì?”
Trần Hưng Hải hỏi như vậy khiến cho Lê Triết nghẹn họng, ông ta buột miệng nói vậy chỉ để gỡ gạc chút thể diện, không ngờ Trần Hưng Hải lại hoàn toàn không ứng đối như người bình thường.
Điều khiến ông ta tức giận hơn cả là, lúc này trừ ông ta ra, bốn người chủ gia tộc khác thậm chí còn không dám lên tiếng, tất cả đều im lặng chờ ông ta nói.
Tuy rất tức giận nhưng ông ta biết, hiện giờ không phải lúc xử lí chuyện này.
“Ông mời chúng tôi tới là có chuyện gì?”, Lê Triết đổi giọng hỏi.
“Không giấu các vị, tôi có hai người anh em mới tới Yến Đô, còn chưa tìm được chỗ ở, tôi mời các vị tới đây là muốn mượn vài chỗ của các vị”.
Trần Hưng Hải cười ha hả, nói: “Đương nhiên, bọn tôi không tham lam gì, từng gia tộc giao ra một nửa sản nghiệp thì chúng ta vẫn là chỗ bạn bè”.
Lão ta vừa thốt ra những lời này, cả đám người lập tức khiếp sợ ngây ra.
Bọn họ thật không ngờ Trần Hưng Hải lại thẳng thừng đến thế, vừa mở miệng liền đòi đất, lại còn muốn mỗi gia tộc giao ra nửa sản nghiệp. Thế này là mượn hay sao? Rõ ràng là cướp đoạt trắng trợn!
Mọi người đờ đẫn một lúc lâu mới lấy lại tinh thần. Các chủ gia tộc trong liên minh năm gia tộc do Lê Triết cầm đầu cũng tức điên.
“Trần Hưng Hải, ông đúng là quá tham lam, một lần đòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332028/chuong-893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.