Chương trước
Chương sau
Điều khiến ông ta kinh ngạc hơn cả là, trong đó còn có một thanh niên mới chừng hơn hai mươi tuổi.
 
“Nếu ông chủ Trần cũng đã nói vậy thì tôi cũng không giấu nữa. Lần này tôi tới tìm ông là muốn nói cho ông biết một bí mật. Nhà họ Lê đã bắt tay với bốn gia tộc khác, chuẩn bị ra tay với nhà họ Trần ngay trong hôm nay”.
 
Hồng Hưng nói tiếp: “Tôi tới đây là muốn đàm phán với nhà họ Trần một giao dịch, nếu ông chủ Trần có thể nhận lời thì tôi dám bảo đảm liên minh của nhà họ Lê không thể đe dọa đến nhà họ Trần được”.
 
Nhưng điều khiến Hồng Hưng phải thất vọng là, dù ông ta đã nói ra chuyện nhà họ Lê bắt tay với bốn gia tộc khác để đối phó với nhà họ Trần, Trần Hưng Hải vẫn không hề bất ngờ, lão ta bình tĩnh lạ thường.
 
 
 
Không chỉ có Trần Hưng Hải, ba người ngồi cạnh lão ta cũng bình thản như không.
 
Ban đầu Hồng Hưng còn cho rằng, sau khi biết tin này, nhà họ Trần chắc chắn sẽ rất lo lắng, bức thiết cần sự giúp đỡ của nhà họ Hồng, nhưng thực tế hoàn toàn trái ngược.
 
“Giao dịch gì?”, Trần Hưng Hải hỏi.
 
Tuy rất kinh ngạc nhưng Hồng Hưng vẫn đáp: “Không giấu gì ông chủ Trần, nhà họ Hồng chúng tôi đã quy phục nhà họ Tôn, ông chủ nhà họ Tôn là Tôn Húc phái tôi tới khuyên nhà họ Trần, chỉ cần ông chủ Trần đồng ý quy phục, nguy cơ này có thể giải trừ”.
 
“Cậu nói xong chưa?”
 
Trần Hưng Hải đột nhiên hỏi.
 
Hồng Hưng sửng sốt, vội gật đầu nói: “Đã xong, không biết ông chủ Trần có đồng ý hay không?”
 
Trần Hưng Hải đang định nói thì Dương Thanh bỗng cắt ngang: “Ông quay về nói cho Tôn Húc hay, nếu ông ta muốn nhà họ Trần quy phục thì tự mình tới đây”.
 
“Cậu là?”
 
Hồng Hưng nhíu mày, hỏi.
 
“Tôi là ai có quan trọng không?”, Dương Thanh thản nhiên hỏi.
 
Hồng Hưng sa sầm mặt lại, thái độ hoàn toàn không khách khí của Trần Hưng Hải cùng với vẻ ngạo nghễ của Dương Thanh khiến ông ta rất khó chịu.
 
“Ông chủ Trần, vậy là ông muốn từ chối?”, Hồng Hưng lạnh lùng hỏi.
 
“Cút!”
 
Trần Hưng Hải phẫn nộ quát to.
 
Sắc mặt Hồng Hưng đã khó coi cực kì, trước khi tới nhà họ Trần, ông ta đã nghĩ tới nhiều khả năng, nhưng chỉ có khả năng này là chưa từng nghĩ tới.
 
“Ông chủ Trần, ông đừng có không biết điều, nhà họ Trần thay thế vị trí nhà họ Thái nhưng điều đó không có nghĩa là nhà họ Trần có thể lên được địa vị cao như nhà họ Thái trước đây ở Yến Đô này”.
 
Hồng Hưng lạnh nhạt nói: “Nay nhà họ Lê đã bắt tay với bốn gia tộc lớn khác, chuẩn bị xuống tay với ông, nếu không có sự trợ giúp của nhà họ Tôn, nhà họ Trần chắc chắn sẽ đổ, tôi khuyên ông nên suy nghĩ kĩ càng trước khi trả lời”.
 
“Người đâu, ném gã này ra ngoài cho tôi!”
 
“Giao dịch gì?”, Trần Hưng Hải hỏi.
 
Tuy rất kinh ngạc nhưng Hồng Hưng vẫn đáp: “Không giấu gì ông chủ Trần, nhà họ Hồng chúng tôi đã quy phục nhà họ Tôn, ông chủ nhà họ Tôn là Tôn Húc phái tôi tới khuyên nhà họ Trần, chỉ cần ông chủ Trần đồng ý quy phục, nguy cơ này có thể giải trừ”.
 
“Cậu nói xong chưa?”
 
Trần Hưng Hải đột nhiên hỏi.
 
Hồng Hưng sửng sốt, vội gật đầu nói: “Đã xong, không biết ông chủ Trần có đồng ý hay không?”
 
Trần Hưng Hải đang định nói thì Dương Thanh bỗng cắt ngang: “Ông quay về nói cho Tôn Húc hay, nếu ông ta muốn nhà họ Trần quy phục thì tự mình tới đây”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.