Chương trước
Chương sau
Trần Anh Hào bước tới, giẫm lên ngực Hoàng Lỗi, nhìn hắn và nói một cách trịch thượng: “Mày nói là muốn cậu Thanh phải đền một tỷ tệ phải không?”
 
“Không không, tôi không dám!”, Hoàng Lỗi nhanh chóng phủ nhận.
 
“Mày còn nói rằng nếu tao là Trần Anh Hào thì mày chính là bố của Trần Anh Hào?”, Trần Anh Hào lại hỏi.
 
Hoàng Lỗi sợ tè cả ra quần, hắn vừa khóc vừa nói: “Chủ tịch Hào, tôi là thằng khốn nạn, cái miệng chỉ biết đánh rắm, vừa rồi đánh rắm bừa bãi là tôi đã sai. Tôi sai rồi, xin anh tha cho tôi!”
 
“Bây giờ biết sai rồi à? Mọi thứ đã quá muộn rồi!”
 
Trần Anh Hào tức giận nói, trực tiếp xua tay ra lệnh: “Mang hết đi cho tôi!”
 
“Vâng!”
 
Sếp Ngô vội vàng đáp.
 
Trong nháy mắt, hơn mười vệ sĩ tràn đến, ngay lập tức phế bỏ tay chân của đám người Hoàng Lỗi rồi mới khiêng ra ngoài.
 
Chỉ còn lại một mình Từ Vỹ Tài đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, Từ Vỹ Tài đã sợ đến mức toàn thân mềm nhũn, ngồi đờ đẫn dưới đất.
 
Giờ phút này, hắn đâu còn cái vẻ hống hách khi nãy nữa, sắc mặt hắn tái nhợt, toàn thân đổ đầy mồ hôi và không ngừng run rẩy.
 
“Từ Vỹ Tài, người mà mày gọi đến có vẻ không ăn nhằm gì lắm nhỉ!”
 
Dương Thanh cười nhìn Từ Vỹ Tài và nói.
 
Từ Vỹ Tài như tỉnh lại từ trong cơn mơ, con ngươi tràn đầy sợ hãi và sự bất an: “Dương Thanh, vừa rồi tôi chỉ đùa với cậu thôi. Cho dù thế nào chúng ta cũng là bạn cấp ba, sao tôi có thể tìm người đối phó với cậu được chứ?”
 
“Muốn trách thì hãy trách tên khốn kiếp Hoàng Lỗi kia, tôi là người nổi tiếng trên mạng đi theo anh ta. Bây giờ sự nghiệp livestream của tôi bị hủy hoại, anh ta rất tức giận mới ép tôi đưa anh ta đến đây để đối phó với cậu”.
 
“Nhưng bây giờ, Hoàng Lỗi đã phải trả giá, chuyện này xem như đã kết thúc rồi phải không?”
 
Dương Thanh ngồi đó nhìn Từ Vỹ Tài cười híp mắt và nói: “Mày nói kết thúc thì là kết thúc sao?”
 
“Cậu Thanh, chúng ta là anh em tốt ở thời học cấp ba, chẳng lẽ cậu không nể mặt chút nào sao?”
 
Từ Vỹ Tài nói với vẻ mặt cay đắng: “Như thế này đi, cậu xem, dù sao tôi cũng là một người cực kỳ nổi tiếng trên mạng với năm triệu fan hâm mộ. Bạn của cậu lại là chủ tịch Công ty môi giới người nổi tiếng Anh Hào, hay là tôi đến làm việc cho anh ấy nhé?”
 
“Với danh tiếng của tôi, nhất định có thể khiến công ty bạn của cậu kiếm được nhiều tiền. Đây là mối làm ăn chỉ có được mà không có mất. Bạn học Dương Thanh, cậu nhất định sẽ đồng ý với tôi, đúng không?”
 
Dương Thanh lắc đầu: “Không thể!”
 
Trần Anh Hào trực tiếp xông lên, đạp Từ Vỹ Tài ngã xuống đất và tức giận nói: “Mẹ kiếp, lại còn lên mặt nữa à? Dựa vào bộ dạng này của mày mà cũng dám tự xưng là ngôi sao siêu nổi tiếng qua mạng sao?”
 
“Mang đi!”
 
Dương Thanh không có tâm trí tiếp tục đùa với Từ Vỹ Tài nữa, anh nói: “Phế bỏ tay chân cậu ta, khiến cậu ta biến mất khỏi nghề livestream!”
 
 
 
“Vâng!”
 
Trần Anh Hào gật đầu, hai vệ sĩ bước tới, người bên trái người bên phải kéo Từ Vỹ Tài ra ngoài.
 
Mãi đến tận lúc này Từ Vỹ Tài mới ý thức được rằng mình sắp phải đối mặt với điều gì. Đột nhiên hắn cuống lên, vội vàng khóc lóc van xin Dương Thanh.
 
Tuy nhiên Dương Thanh hoàn toàn thờ ơ, giọng nói của Từ Vỹ Tài đã biến mất hoàn toàn ngay sau đó.
 
Sự yên tĩnh trong căn phòng đã được khôi phục trở lại, Trần Hưng Hải nói với vẻ đầy xin lỗi: “Cậu Thanh, rất xin lỗi đã mang lại phiền phức cho cậu rồi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.