Chương trước
Chương sau
Bấy giờ Từ Vỹ Tài mới ý thức được lần này bị cấm tài khoản sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng cỡ nào.
 
“Dương Thanh, tất cả là tại đồ khốn kiếp nhà mày. Mày phải đền cho tao tài khoản năm triệu fan, tao liều mạng với mày!”
 
Từ Vỹ Tài nổi trận lôi đình giương nanh múa vuốt nhào tới.
 
Cô ta run rẩy nói.
 
“Gửi cái gì thì nói đi!”, Từ Vỹ Tài giận dữ rống lên.
 
“Công ty nói , tài khoản Mỗ Âm của anh bị cấm vĩnh viễn!”, cô ta hoảng sợ đáp.
 
Từ Vỹ Tài chỉ thấy đầu mình nổ ầm, thẫn thờ ngồi bệt xuống đất: “Cô nói gì? Tài khoản năm triệu fan của tôi bị cấm rồi sao? Cấm vĩnh viễn?”
 
Cô gái xinh đẹp gật đầu.
 
“Đều tài con khốn nhà cô. Cô cố ý phải không? Không biết đường tắt livestream à?”, Từ Vỹ Tài gầm lên.
 
“Từ Vỹ Tài anh hét cái gì? Đừng quên bà đây cũng là người có mấy triệu fan hâm mộ. Bây giờ tài khoản của anh bị cấm vĩnh viễn, mấy lời chửi mắng fan của anh kia chắc chắn có thể đẩy anh lên trang đầu”.
 
Cô gái xinh đẹp cười lạnh nói: “Cho dù sau này anh đổi sang tài khoản khác cũng không còn ai tặng quà cho anh nữa đâu. Có khi anh sẽ bị tất cả các nền tảng livestream cấm đấy”.
 
“Khi đó, anh sẽ bị coi là vi phạm hợp đồng với công ty livestream, dù có bán cả nhà cả xe cũng không đủ bồi thường”.
 
“Anh không nhờ bà đây giúp còn dám mắng chửi? Tôi tuyên bố cho anh biết, anh bị đá rồi, bái bai!”
 
Dứt lời, cô gái xinh đẹp kia lập tức quay lưng rời đi.
 
Bấy giờ Từ Vỹ Tài mới ý thức được lần này bị cấm tài khoản sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng cỡ nào.
 
“Dương Thanh, tất cả là tại đồ khốn kiếp nhà mày. Mày phải đền cho tao tài khoản năm triệu fan, tao liều mạng với mày!”
 
Từ Vỹ Tài nổi trận lôi đình giương nanh múa vuốt nhào tới.
 
“Bịch!”
 
Hắn chưa chạm vào người Dương Thanh đã bị anh đá bay: “Nếu mày còn dám làm loạn, đừng trách tao nặng tay”.
 
Từ Vỹ Tài bò lồm cồm dậy, trong mắt tràn đầy lửa giận: “Dương Thanh, tao sẽ không tha cho mày đâu!”
 
Dương Thanh không thèm để ý tới lời đe dọa của Từ Vỹ Tài, chỉ hờ hững nói: “Dù sao cũng từng là bạn học cũ, tao khuyên mày sau này tử tế một chút đi!”
 
Từ Vỹ Tài không lên tiếng chỉ hung hăng trừng Dương Thanh, sau đó xoay người rời đi.
 
Dương Thanh biết Từ Vỹ Tài sẽ không nghe lọt tai, lắc đầu bất đắc dĩ.
 
Đúng lúc này một loạt tiếng bước chân hoảng loạn vang lên, tiếp theo liền nghe thấy: “Cậu Thanh, thành thật xin lỗi vì đã để cậu đợi lâu!”
 
Là Hàn Khiếu Thiên, Quan Chính Sơn và Trần Hưng Hải đến.
 
Mỗi người đều dẫn theo người tới đây, Hàn Khiếu Thiên dẫn theo Hàn Diệp, Quan Chính Sơn thì dẫn theo Quan Tuyết Tùng, còn Trần Hưng Hải dẫn theo Trần Hạo.
 
Nói ra những ông lão này đều đã nhượng chức cả rồi, bây giờ Hàn Diệp, Quan Tuyết Tùng và Trần Hạo mới là ông chủ của gia tộc bọn họ.
 
Dương Thanh khẽ lắc đầu, cười nói: “Đã hẹn xong tám giờ, bây giờ mới bảy giờ rưỡi, là tôi đến sớm, tôi phải là người xin lỗi mới đúng”.
 
Trần Hưng Hải dẫn mọi người đi đến phòng Đế Vương ở tầng cao nhất của tiệm cơm nhà họ Trần.
 
Dương Thanh ngồi ở vị trí đầu, Hàn Khiếu Thiên và Trần Hưng Hải ngồi hai bên, Quan Chính Sơn ngồi bên cạnh Hàn Khiếu Thiên, sau đó nữa mới tới Hàn Diệp, Trần Hạo và Quan Tuyết Tùng.
 
Còn Trần Anh Hào bây giờ là người thừa kế đời thứ ba của nhà họ Trần lại không có tư cách vào ngồi, mà chỉ đứng bên cạnh rót nước bưng trà cho các ông lớn ở đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.